Vương Hồng Sển (1902-1996), bút hiệu Anh Vương, Vân Đường, Đạt Cổ Trai, là một nhà văn hóa, học giả, nhà sưu tập đồ cổ nổi tiếng.
Ông được xem là người có hiểu biết sâu rộng về miền Nam và rất được kính trọng trong giới sử học và khảo cổ ở Việt Nam.
Khi chết ông đã hiến tặng ngôi nhà (Vân đường phủ) và toàn bộ sưu tập đồ cổ của mình cho Nhà nước Việt Nam (tổng cộng 849 cổ vật khác nhau) với hy vọng thành lập một bảo tàng mang tên ông.
Năm 2003, Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh ra quyết định xếp hạng di tích lịch sử cấp thành phố ngôi nhà này (địa chỉ: số 9/1 đường Nguyễn Thiện Thuật, phường 14, Quận Bình Thạnh).
Chuyện Tiếu lâm cũ
Sách do cụ Vương Hồng Sển sưu tập, tham khảo từ nhiều nguồn và biên soạn lại. Trong mỗi chuyện tiếu lâm đều để rõ tên tác giả và nguồn sưu tập hay trích dẫn.
Lời khai không ai hỏi
Tôi là một tên dân Việt rất tốt, chưa có tiền án.
Bà xã rất ngán tôi, vì tôi có tánh yêu đời và bất cứ thứ gì đẹp đều yêu: yêu sách vở, yêu cổ ngoạn, yêu ngắm dòm.
Bốn vách đều có va đầu vào nhưng chưa bể, nay thêm ghiền trà: bác sĩ cấm thì uống lén.
Ưa giễu cợt, ưa ngâm thơ tuy ngâm sai giọng, ưa ca hát tuy hát trật nhịp, bởi đờn không tươi ngón nên thôi, biết và hiểu hát bội.
Có một món ưa nhứt đời là đồ xưa, nhưng không có tiền mua.
Thích hơn hết là nói tiếu lâm, từ chuyện tầm phào vô hại đến chuyện hài hước mua cười, nói trước bữa ăn, nói sau bữa ăn, nói trước khi ngủ, trong khi mơ, sau khi thức dậy, có khi đào lỗ nói rồi lấp lại.
Có lúc cũng biết nổi cộc, rất ba trợn, chưa biết bợ ai, không làm bậy, còn lương tâm.
Tứ khí dằn ép quá, không xì ra thì chết. mà chưa muốn chết.
Còn yêu đời và muốn thấy thăng bình, trước khi ra đi.
Viết tiếu lâm để có tiền mua cà và miếng cơm.
Xin kiểm duyệt niệm tình đừng cắt cụt.
Vương Hồng Sển
Cuộc đời nghĩ chẳng là bao;
Tội gì hay khóc, làm sao không cười?
Trăm năm cái cõi đời người.
(Trích cuốn G. Cordier tr.326)
Có ai mua cười ra mua!
Cười cay, cười ngọt, cười chua, cười bùi:
Cười buồn lại có cười vui,
Cười trăm nghìn sự mua cười ra mua!
(Trích cuốn Cordier Tr.328)
Này cười đi, này cười đi!
Đừng ngồi sị mặt làm chi nữa ngài!
Người đâu như khóc than hoài!
Không cười kiếc, để cho người ta vui!
(Trích Cordier tết Mậu Thín)
Một ánh trăng trong, trong lòng chậu nước,
Mội đôi mắt ướt trên mặt xinh xinh,
Mắt kia chứa mấy nhiêu tình,
Không cười kém đẹp, cô mình biết chưa?
(Vương Hồng Sển)
Một hột nước trong, trong lòng lá thắm,
Một tia nắng ấm tắm trọn căn nhà,
Hoa, trăng đừng úa chớ tá
Tiếng cười như đã một và lòng ta.
(Vương Hồng Sển)
Danh sách chuyện
- Chuyện Ký Viên – Huỳnh Tịnh Của
- Cây đơn – G. Cordier
- Ông điếc mừng tuổi – G. Cordier
- Sửa mũ mấn – Phụng Hoàng San
- Dương phù âm trợ – Thọ An
- Ông thần bia – Phụng Hoàng San
- Ăn nói khoan thai – Thọ An
- Tánh người chậm lụt – Phụng Hoàng San
- Tánh trầm tĩnh của người Hồng Mao – TSVP
- Lửa cháy nhà – Tiếu lâm Tây
- Từ hôn – Tiếu lâm Tây
- Mảng lo viết văn – Tiếu lâm Tây
- Nghe qua thì biết – Phụng Hoàng San
- Cha dạy con – Phụng Hoàng San
- Thằng bé ngu tối – Thọ An
- Giấu cày – Phụng Hoàng San
- Ông già thật thà – Thọ An
- Tưởng là gì – Thọ An
- Hai anh sợ vợ – Trương Vĩnh Ký
- Thơ cóc – Thọ An
- Ba anh dốt làm thơ – Trương Vĩnh Ký
- Bụng không – Phụng Hoàng San
- Không chịu thua (chuyện cờ tướng) – Phụng Hoàng San
- Chỉ nước cờ (chuyện cờ tướng) – Phụng Hoàng San
- Cờ ngoài bài trong – Thọ An
- Ông đồ Nghệ làm thơ – Thọ An
- Bốn anh học trò đặt thơ trong chùa – Trương Vĩnh Ký
- Chế giấm – Phụng Hoàng San
- Phép trị rượu chua – Phụng Hoàng San
- Hùn vốn đặt rượu – Phụng Hoàng San
- Uống rượu bằng chén con mà chết hóc – Thọ An
- Cạo váy – Phụng Hoàng San
- Thầy hù – Phụng Hoàng San
- Cái gì không xài nó dài ra – Vương Hồng Sển
- Mặt dày – Thọ An
- Mặt dày – Phụng Hoàng San
- Ông râu rậm – Thọ An
- Ông già không miệng – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Giống ông bộ râu – Phụng Hoàng San
- Thầy pháp râu đỏ – Trương Vĩnh Ký
- Vương Hồng Sển giải bày
- Thuốc nhuộm râu – Thọ An
- Lấy giống râu – Thọ An
- Râu quai nón – Thọ An
- Lấy thuốc mọc râu – Thọ An
- Thuốc trồng râu – Phụng Hoàng San
- Trên dưới thông đồng – Phụng Hoàng San
- Liên hữu hội – Phụng Hoàng San
- Chuyện người râu ba chòm, người râu rìa – Đinh Thái Sơn
- Thơ ngựa hay – Phụng Hoàng San
- Chó ngáp – Phụng Hoàng San
- Kết lương hữu – Phụng Hoàng San
- Chiêm bao rủi – Phụng Hoàng San
- Coi sách – Phụng Hoàng San
- Ông đánh cháu – Phụng Hoàng San
- Làm biếng hai kiếp – Phụng Hoàng San
- Dời nhà – Phụng Hoàng San
- Tuổi sụt – Phụng Hoàng San
- Rể bất lợi – Phụng Hoàng San
- Mướn đày tớ không tiền – Phụng Hoàng San
- Hai anh em làm ruộng – Phụng Hoàng San
- Không đãi khách – Phụng Hoàng San
- Một món cũng đủ – Phụng Hoàng San
- Hà tiện – Phụng Hoàng San
- Xin nước lạnh – Phụng Hoàng San
- Cho đủ cặp – Phụng Hoàng San
- Đòi nợ – Phụng Hoàng San
- Mối ăn nhà – Phụng Hoàng San
- Mua phân – Phụng Hoàng San
- Chuột cắn – Phụng Hoàng San
- Dốt hay nói chữ – Phụng Hoàng San
- Nói láo như bò – Phụng Hoàng San
- Đi làm rể – Phụng Hoàng San
- Lò mò – Phụng Hoàng San
- Con rắn vuông – Phụng Hoàng San
- Xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ – Phụng Hoàng San
- Kính mang coi sách – Phụng Hoàng San
- Nói láo gạt người hàng thịt – Bùi Quang Nho
- Nói láo có sách – Bùi Quang Nho
- Nói láo tới Huế – Bùi Quang Nho
- Nói láo gạt các quan – Bùi Quang Nho
- Nói láo gạt quân lính – Bùi Quang Nho
- Nói láo gạt ông quan hưu trí – Bùi Quang Nho
- Nói láo trong dinh Đông cung – Bùi Quang Nho
- Từ Huế vào Nam – Bùi Quang Nho
- Câu Ống – Bùi Quang Nho
- Nói láo tỉnh tuồng, đờn bà hoảng kinh – Bùi Quang Nho
- Người chết của hết – Bùi Quang Nho
- Đặt rượu bằng khoai thúi và khoai sùng – Bùi Quang Nho
- Chó săn – Bùi Quang Nho
- Khi ông Ó về tới nhà – Bùi Quang Nho
- Chim dồng dộc – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Nghẹt lối – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Dâu giọi cha chồng – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Mượn ngựa – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Thuốc mắc cổ – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Hỏi chỗ làm – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Coi đầu mua nón – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Giáo tập – Phụng Hoàng San và Dương Diếp
- Thầy say rượu – Phụng Hoàng San và Dương Diếp