Kính trung mỹ nhân

Nguyên tác chữ Nho (*)

Phiên âm

Động nhân tâm xứ khởi vô hình,

Kính lý phong lưu nhãn để sinh.

Băng giám hồng nhan lân bạc phận,

Ngọc lưu xuân sắc cánh đa tình.

Nhược phi Thanh nữ sương trung lập,

Tương thị Thường Nga nguyệt lý hành.

Giải đáo vô tư hoàn chí tĩnh,

Hương trần hà đắc nhiễm nguyên trinh.

Dịch nghĩa: Người đẹp trong gương

Chỗ làm động lòng người há có thể vô hình,

Vẻ phong lưu trong gương hiện giữa đáy mắt.

Băng soi hồng nhan thương phận bạc,

Ngọc lưu lại sắc xuân càng đa tình.

Nếu không phải là Thanh nữ đứng trong sương,

Ngỡ là Thường Nga đi trong trăng.

Hiểu đến chỗ vô tư vẫn là tĩnh rất mực,

Bụi trần sao được nhuốm vẻ trinh nguyên.

Hoài Anh dịch thơ

Động lòng người, há vô hình,

Vẻ phong lưu, đáy mắt mình hiện lên.

Má hồng gặp phận truân chuyên,

Ngọc lưu xuân sắc càng nhìn càng thương.

Không Thanh nữ đứng trong sương,

Hẳn Thường Nga bước nhẹ nhàng dưới trăng.

Mức chí tĩnh đã gọi rằng,

Bụi trần dễ nhuốm tuyết băng giá người.


(*): Tôi chưa tìm được bản gốc chữ Nho, sẽ bổ sung sau.

Viết một bình luận

error: Content is protected !!