Song thân dạy bảo vừa xong;
Vân Tiên cùng gã tiểu đồng dời chơn.
Ra đi tách dặm bang chừng;
Gió Nam rày đã đưa xuân qua hè.
Lại xem dặm liễu đường hòe;
Tin ong ngơ ngáo tiếng ve vang dầy.
Vui xem nước nọ non nầy;
Nước xao sóng dợn non vầy đá cao.
Màn trời gấm trải biết bao;
Trên nhành chim thốt dưới ao cá cười. (340)
Quận thành nhắm kiểng coi người;
Kiểng xinh như vẽ người tươi như dồi.
Hàn Giang phút đã tới nơi;
Vân Tiên ra mắt một hồi trình thơ.
Võ công lấy đọc bấy giờ;
Mừng dây cầm sắt mối tơ đặng liền.
Liếc coi tướng mạo Vân Tiên;
Khá khen họ Lục phước hiền sinh con.
Mày tằm mắt phụng môi son;
Mười phần cốt cách vuông tròn mười phân. (350)
Những e kẻ Tấn người Tần;
Nào hay chữ ngẫu (ngẩu) đặng gần chữ giai (dai).
Xem đà đẹp đẽ hòa hai;
Nầy dâu Nam gián nọ trai Đông sàng.
Công rằng: Ngãi tế mới sang;
Muốn lo việc nước phải toan việc nhà.
Tiên rằng: Nhờ lượng nhạc gia;
Ðại khoa dầu đặng, tiểu khoa lo gì?
Công rằng: Con dốc xuống thi;
Sao không kết bạn mà đi tựu trường? (360)
Gần đây có một họ Vương;
Tên là Tử Trực văn chương tót đời.
Cha đà sai kẻ qua mời;
Đặng con cùng gã thử chơi một bài.
Thấp cao cao thấp biết tài;
Vầy sau bạn trước cùng mai mới mầụ.
Xảy đâu Tử Trực tới hầu;
Võ công sẵn đặt một bầu rượu ngon.
Công rằng: Nầy bớ hai con;
Thơ hay làm đặng rượu ngon thưởng liền. (370)
Muốn cho Trực sánh cùng Tiên;
Lấy câu bình thủy (thũy) hữu duyên làm đề.
Song song hai gã giao kề;
Lục Vương hai họ đua nghề một khi.
Cho hay kì lại gặp kì;
Bạch Hàm há dễ kém chi Như Hoành.
Công rằng: Ðơn quế hai nhành;
Bảng (bang) vàng thẻ bạc đã dành danh nêu.
Như chuông chẳng đánh chẳng kêu;
Ngọn đèn tỏ rõ trước khêu bởi mình. (380)
Thiệt trang lương đống đã đành;
Khá khen hai họ tài lành hòa hai.
Trực rằng: Tiên vốn cao tài;
Có đâu én hộc sánh vai một bầy?
Tình cờ mà gặp nhau đây;
Trực rằng: Xin nhượng Tiên rày làm anh.
Nay đà nên nghĩa đệ huynh;
Xin về mai sẽ thượng trình cùng nhau.
Xảy đâu trăng đã đứng đầu;
Vân Tiên vào chốn thư lầu nghỉ an. (390)
Võ công trở lại hậu đàng;
Đêm khuya dạy dỗ Thể Loan mọi lời.
Ngày mai vừa rạng chân trời;
Tiểu nhi trang điểm (điễm) ra nơi lê đình.
Gọi là chút nghĩa tống tình;
Phòng sau cho khỏi bất bình cùng nhau.
Bóng trăng vừa lố nhành dâu;
Vân Tiên vào tạ giây lâu xuất hành.
Ra đi vừa thuở bình minh;
Thể Loan đứng trước lê đình liễm dung.(400)
Thưa rằng: Quân tử phó công;
Xin thương bồ liễu (liểu) chữ tùng ngây thơ.
Tấm lòng thương gió nhớ mưa;
Đàng xa ngàn dặm xin đưa một lời:
Ngày nay thánh chúa trị đời;
Nguyền cho linh phụng gặp nơi ngô đồng.
Quản bao chút phận má hồng;
Phòng khuya vò võ (vỏ) đợi trông khôn lường.
Chàng dầu cung quế xuyên dương;
Thiếp xin hai chữ tào khương cho bằng. (410)
Xin đừng tham đó bỏ đăng;
Chơi lê quên lựu chơi trăng quên đèn.
Tiên rằng: Như lửa (lữa) mới nhen;
Dễ trong một bếp mà chen mấy lò?
My duyên rủi nợ dễ phô;
Chớ nghi Ngô Khỉ hãy lo Mãi thần.
Thể Loan vội vã lui chơn;
Vân Tiên từ biệt trông chừng trường an. (418)