Anh học trò khó lịch sự bảnh bao người, đi khuyên giáo, tới nhằm cái nhà kia giàu có. Trong nhà thợ đang còn làm ầm ầm ạc ạc, cũng có thầy lang (thầy thuốc) với thầy pháp tới đó nữa.
Con gái nhà ấy đã đúng tuổi chưa có chồng, thấy vậy thì thương, mà ra mà nói rằng:
– Thôi, đừng có đi khuyên giáo làm chi mà xấu hổ đạo học trò, để tôi ra cho một câu đố, ai mà đối được trúng ý tôi thì tôi sẽ lấy người ấy làm chồng.
Ai nấy nghe ham chợp rợp. Xin cô ra câu đối đi. Cô ấy ra rằng:
Đế Ngiêu, đế Thuấn, đế Võ; Võ Nghiêu Thuấn, tam đế truyền hiền.
Chú thợ mộc hốp đối lại rằng:
Bào rà, bào tách, bào voi; Voi Rà Tách, ba bào phạt mộc.
Thầy pháp cũng nóng đối rằng:
Lôi thiên, lôi tướng, lôi bồng; Bồng Thiên Tướng, tam thiên trừ quỉ.
Thầy chùa xem vào đối rằng:
Bồ Đề, Bồ Tát, Bồ Lương; Lương Đề Tát, tam Bồ cứu khổ.
Thầy lang lại đối rằng:
Huỳnh cầm, Huỳnh bá, huỳnh liên; Liên Cầm Bá, tam huỳnh giải nhiệt.
Anh học trò lịc sự ở sau, đối rằng:
Vương Văn, Vương Khải, Vương Thang; Thang Văn Khải, tam vương kế thánh.
Đối trúng ý, trúng đề, cô ấy chấm được. May cha chả là may!
Sẵn nhà sẵn của, sẵn cơm sẵn gạo, nhảy phóc vô đó một cái, sướng đã nên sướng!