Mạc Thiên Tích: Châu Nham Lạc Lộ

Nằm trong chùm thơ: Hà Tiên thập cảnh khúc vịnh

Bản chữ Nho và phiên âm

Đông Hồ dịch nghĩa

Bóng râm mây tối vá kết lại từng mảng ráng chiều.

Ở chỗ non linh núi đẹp, đàn chim chiều bay trắng.

Buổi chiều bày thế trận giữa trận, la liệt trên ngàn cây thơm.

Lúc lạnh, đáp xuống chỗ cảnh núi bằng như rót bông hoa ngọc.

Bóng thác cùng bay chấp chới trên đầu ngọn núi trăng sáng.

Bóng mây vòng quanh liền với bãi cát chiều tà.

Sốt sắng hăng hái trên đường đời, thi hành mưu này kế nọ.

Kế tiếp nối đuôi nhau về nghỉ ngơi trên bờ nước bờ đá.

Đông Hồ dịch thơ

Bóng rợp mây râm phủ núi non,

Bay la bay lả trắng hoàng hôn.

Góc trời thế trận giăng cây cỏ,

Đóa ngọc hoa rơi khắp bãi cồn.

Trăng dải non treo làn thác đổ,

Chiều tà cát lẫn ánh mây tuôn.

Trên đường bay nhảy bao xuôi ngược,

Nghỉ cánh dừng chân bến nước còn.


Bài vịnh họa thơ Nôm

Luôn đường trở gót đi ra,

Chân còn Thạch Động, mặt là Châu Nham.

Thế đã cam thơ nào mạc đặng,

Hình thể này mới bạn họa danh.

Đỉnh kia tháp nọ đã đành,

Sói hùm lộn lạo, yến oanh dần dà.

Non chẳng già ai xưa khéo đặt,

Nảy chồi thu vẫn sắc kiều nhiêu.

Dọc dò đá mọc cheo leo,

Đã quen quyến nhạn, lại nhiều rủ loan.(10)

Cò đâu kể số muôn ngàn,

Tuông mây vén ngút man man bay về.

Đầy bốn bề kêu la tở mở,

Lượn rồng-rồng như vỡ chòm ong.

Rơi ngân rớt phấn giữa không,

Sương ken đòi cụm, tuyết phong khắp hàng.

Ví Hành Dương nhạn phân chủ khách,

Trắng hòa ngàn, chẳng khác trời đông.

Chen nhau giáp cánh dửng lông,

Vật tranh thế ấy, non lòng biết bao.(20)

Sắc phau phau đã nên trong sạch,

Đối thái hư hắc bạch càng phân.

Bỏ ngày khác chốn giang tân,

Cá tôm giỡn mặt, xa gần ỏi tai.

Xót cõi ngoài doi le bãi bạc,

Nhớ đầm xưa lại nhắc ngặt ngào.

Chi bằng cây cả tán cao,

Co tay một giấc, ba sào chưa hay.

Dẫu chẳng tày sẽ toan thế khác,

Ai chẳng cho ưu lạc làm chi.(30)

Đã hay có chỗ về đi,

Người lành chưa dễ mất khi đỗ đình.

Một chữ tình lại thêm chữ kiểng,

Chạnh lòng này mấy tiếng trường ngôn.

Thơ rằng:

Biết chỗ mà nương ấy mới khôn,

Bay về đầm cũ mấy mươi muôn.

Đã giăng chữ nhất dài trăm trượng,

lại sắp bàn vây trắng mấy non.

Ngày giữa ba xuân ngàn phấn vẽ,

Đêm trường chín hạ tuyết sương còn.

Quen cây chim thể người quen chúa,

Dễ đổi nghìn cân một tấc son.

(Bản dịch của Thi sĩ Đông Hồ)

Viết một bình luận

error: Content is protected !!