- Rậm người hơn rậm cỏ.
Thà cho người ở cho ấm cúng, chẳng thà bỏ đất hoang.
- Rắn đi còn dằm để lại.
Không mất dấu.
- Rắn già rắn lột, ta già ta cột đầu săng.
Không ai lột da ở đời.
- Rắn rít bò vào, cóc nhái bò ra.
Không thể ở chung lộn.
- Ráng vàng trời nắng, ráng trắng trời mưa.
Ấy là một phép xem trời mưa nắng.
- Rán sành ra mỡ.
Không có, muốn làm cho có, cằn sảy thái quá.
- Rau nào sâu ấy.
Bổn tánh giống nhau.
- Ruộng ai thì nấy đắp bờ.
Công việc ai nấy làm.
- Rừng có mạch, vách có tai.
Nói ra ắt có người nghe, không nên trống trải lời nói.
Nguyên có câu chữ rằng: Vật vị Tần vô nhơn; thuộc viên hữu nhĩ. Câu trước nghĩa là chớ nói nước Tần không người; câu sau nghĩa là liền vách có tai.
- Rế rách đỡ nóng tay.
Xấu tốt đều có việc dùng.
- Rẻ tiền mặt, mắc tiền chịu.
Ai nấy biết mua chịu thì mắc, song nhác trả tiền mặt thì lấy hai giá làm bằng nhau.
- Rít nhiều chân.
Hiểu nghĩa là có nhiều người giúp đỡ. Bá khước chi trùng tử nhi bất cương. Con trùng trăm chân có chết không phải ngửa nghiêng.
- Rỗi chạy nồi rang cũng chạy.
Bôn chôn thái quá.
- Rót nước không chừa cặn.
Đổ rốc ra hết, thường hiểu về lời nói, chỉ nghĩa là nói quá thể hoặc nhiếc mắng không sót điều, hết nước hết cái.
- Rung cây nhát khỉ.
Nhát nhau mà không làm chi nhau đặng, ấy gọi là dọa hơi dọa hẩm.
- Rừng nhu biển thánh khôn dò, bé mà chẳng học, lớn mò sao ra.
Chữ nho như rừng rậm, đạo thánh thẳm sâu như biển, phải gắng học mới nên con người.
- Ruột bỏ ra da bỏ vào.
Coi người dâng hơn bà con.
- Ruột cắt ruột không đành.
Nguyên một câu có hai vế rằng: tay phân tay bao nỡ, ruột cắt ruột sao đành. Nghĩa tay chơn không lẽ dứt, tình cốt nhục chẳng nỡ lìa.
Người ta hay nói rằng: bà con chém nhau đàng sống, không chém nhau đàng lưỡi, nếu dứt tình hại nhau thì rằng: tay mặt chặt tay trái.
- Rượu chẳng uống, uống thì say; bạc chẳng đánh, đánh thì thua.
Rượu trà hay làm cho con người loạn tâm tánh, cờ bạc hay làm cho con người nát hại cửa nhà, ấy là tiếng khuyên người đời chớ lấy làm cuộc chơi.
- Rượu vào lời ra.
Rượu vào cuồng tâm bắt nói quấy.