Cô không muốn hỏi chuyện của họ, cũng không muốn tranh cãi thêm nữa, cảm thấy những việc này đều không đáng. Thế là cô dùng vũ khí chém ngang hòn đá đang có hình dạng một chiếc ghế kia, khiến nó lùn xuống, chỉ còn cao chừng 1m. Cô nâng nửa viên đá đến trước mặt họ rồi hỏi.
– Mỗi bên giữ một nửa đá nguồn, vậy là công bằng rồi chứ?
Vài người trong số họ nhìn nhau hội ý, sau đó gật đầu. Cô nhân từ nói thêm.
– Các ngươi không có sức mạnh, không thể khiên nó, để ta giúp các ngươi một tay đi. Tiên đế muốn đặt nó ở đâu?
Một người nhanh miệng trả lời.
– Trên cái ao trong vườn thượng uyển ở phía sau thiên điện.
Cô đứng ở mép vực, nhìn xuống tầng dưới, đưa mắt tìm địa điểm được miêu tả kia. Cô thuận tay ném nhẹ một cái, nửa viên đá thần mệnh liền rơi xuống an vị ngay vị trí trên cái ao trong vườn thượng uyển ở phía sau thiên điện của Tiên đế.
Cô nói với đám thần nữ là cô rất nhanh sẽ tách thần đàn khỏi tiên giới, sẽ xây lại thần giới mới, muốn nhờ họ chuyển cáo cho Tiên đế biết tin. Khi nghe cô nói như vậy, hai trong số mười ba thần nữ đưa mắt nhìn nhau, chần chờ một chốc mới ngập ngừng hỏi cô có thể cho họ đi theo đến thần giới mới hay không. Cô đương nhiên đồng ý.
Hai người này, một người gọi Xảo Tịnh, một người gọi Thiên Thư. Từ trong miệng họ, cô nghe được câu chuyện về những gì bọn họ đã trải qua trong suốt ba trăm ngàn năm.
Ngày thần tộc bị diệt vong, Ác Ma bắt toàn bộ thần nữ mang về nhốt trong ma động ở ma giới. Sau đó, Ác Ma và thuộc hạ của hắn thay phiên nhau giao hợp với các thần nữ với hy vọng sinh ra thần thể mới. Bọn ma tộc thử rất nhiều cách, thậm chí có tên còn dùng cả thú hình trong khi giao hợp, nhưng tất cả phép thử của bọn chúng đều thất bại. Không rõ là qua bao lâu, Ác Ma buông bỏ ý đồ này, nhưng thuộc hạ của hắn thì không dễ dàng buông tay như vậy. Đám thuộc hạ vẫn giữ thói quen cưỡng ép các thần nữ giao hợp với chúng, để mua vui chốc lát, để thỏa mãn dục vọng, hoặc vì lý do biến thái nào đó, ai biết được. Lâu dần về sau, chuyện sở hữu một nô lệ là thần nữ trở thành phong trào ganh đua trong giới cao thủ của ma giới. Các thần nữ bị vùi dập rồi bị san tay, trở thành một con búp bê tình dục hình người không hơn không kém.
Thời gian đầu ở ma giới, các thần nữ bị nhốt trong những nhà giam có khắc phản thần đàn. Bọn họ không có sức mạnh, không thể phản kháng, không thể chống cự, chỉ có thể kêu gào giãy giụa hoặc chết tâm câm lặng. Có người tìm cách trốn chạy, có người uất ức tự sát, nhưng họ sớm nhận ra, họ không thoát được. Phản thần đàn là một lồng giam kín, ngay cả thần thức cũng không thể thoát.
Cho đến khi Tiên Ma đại chiến nổ ra, ma tộc bận rộn tham chiến, sau đó lại bận rộn với việc tranh quyền của Ma vương mới. Một thời gian dài, không ai rảnh mà quan tâm đến số búp bê bị nhốt trong ma động. Một ngày, các thần nữ phát hiện thần pháp giam cầm bọn họ không còn tác dụng nữa. Bọn họ đồng loạt tháo chạy khỏi ma động. Một số bị bắt trở lại, tiếp tục làm búp bê tình dục cho bọn ma thai cường đại. Một số lưu lạc trong ma giới rồi được cưu mang bởi những ma thai tốt tính, giống như Thiên Thư. Một số chạy được lên nhân giới rồi trải qua những chuyện tàn khốc khác, giống như Xảo Tịnh.
Thiên Thư được trượng phu Tiểu Kiên cứu mạng khi nàng đang bôn ba lưu lạc trên bước đường chạy trốn. Tiểu Kiên là một ma thai không sở hữu sức mạnh, tính cách thật thà chất phác, hoàn toàn không có ý đồ xấu, ngược lại còn giúp Thiên Thư che giấu thân phận để nàng có thể bình yên sống ở cái thôn xa tít mù của ma giới. Ban đầu Thiên Thư không hề tin tưởng một ma thai lại có lòng tốt cứu mình. Nhưng trải qua một đoạn thời gian sinh sống cùng nhau, Thiên Thư thực sự bị Tiểu Kiên làm cho cảm động. Sau đó Thiên Thư đồng ý kết nghĩa phu thê, cùng Tiểu Kiên kết bái thiên địa. Khi Tiểu Kiên biết chuyện giao hợp sẽ khiến Thiên Thư đau đớn thậm chí là bị thương, anh ta kiên quyết không chịu làm nữa. Cho dù vậy, hai vợ chồng họ suốt mấy trăm ngàn năm qua vẫn tương kính như tân, hòa hợp hạnh phúc như những cặp đôi bình thường khác. Rồi liên minh Tiên Nhân đánh xuống ma giới, đồ sát ma tộc, Tiểu Kiên bị người ta giết chết, Thiên Thư bị bắt về tiên giới. Thiên Thư không biết tiên tộc muốn gì ở nàng. Nhưng cũng như sự bất lực đối với ma tộc ngày xưa, Thiên Thư cũng không có sức chống trả đối với tiên tộc bây giờ, lại chẳng có chốn để về nên nàng đành cúi đầu nhận mệnh. Cho đến khi cô nói tới thần giới mới, hy vọng của nàng mới lóe lên.
Cô hỏi Thiên Thư sau khi nghe xong câu chuyện.
– Ngươi có muốn trả thù cho Tiểu Kiên không?
Thiên Thư cúi đầu trầm ngâm rồi nhẹ giọng nói.
– Thật sự.. cũng không nghĩ muốn. Tôi không hối tiếc khi gặp được chàng, cũng không hối tiếc khi mất đi chàng. Hai chúng tôi sống bên nhau rất hạnh phúc, hôn nhân của chúng tôi rất trọn vẹn. Tôi nghĩ, cứ để những ký ức tươi đẹp kia đọng lại chính nơi nó đã bắt đầu. Sinh mệnh của thần tộc rất dài, nếu cứ mãi day dứt vì một chuyện nào đó.. thật sự là không đáng. Tôi chỉ thương tiếc cho những ma thai bình thường đang bị đồ sát khắp nơi. Bọn họ là vô tội. Chúng ta vẫn luôn được dạy rằng, thần ma là tử địch trời sinh, là không cùng tồn tại. Nhưng trải qua cuộc sống sinh hoạt hằng ngày với những ma thai kia trong suốt trăm ngàn năm, tôi nhận thấy ma tộc cũng có người này người kia, không phải ai cũng đáng sợ như trong thần sử đã viết.
Cô cười lên.
– Ta thích suy nghĩ của ngươi. Có lẽ, thần sử của thần tộc nên để ngươi viết tiếp.
– Thần sử?
– Đúng rồi, thần sử của chúng ta bị đứt đoạn từ ba trăm ngàn năm trước, ngay sau khi thần tộc bị diệt vong. Đợi ta kiến tạo thần giới mới xong, chúng ta cần bổ cứu những chuyện đã xảy ra. Ngươi có muốn nhận trách nhiệm viết tiếp thần sử không?
Thiên Thư suy tư một chốc rồi cười thật dịu dàng, sau đó gật đầu đồng ý. Cô lại nói tiếp.
– Riêng việc cứu rỗi những ma thai bình thường thì.. ta không thể hứa ngay bây giờ, nhưng ta sẽ suy xét.
Thiên Thư mở to mắt ngạc nhiên nhìn cô.
– Tôi.. à.. tôi chỉ thuận miệng nhắc đến vậy thôi, cũng không phải.. có ý muốn ép..
Cô nghiêng đầu, khẽ nhíu mày.
– Vậy rốt cuộc ngươi có ý muốn cứu hay không cứu những ma thai kia?
Thiên Thư sững sốt, có lẽ không theo kịp lối suy nghĩ trực diện của cô.
– A.. muốn.. đương nhiên muốn cứu.
Cô gật đầu.
– Tốt, ta sẽ suy xét chuyện ấy sau.
Cô vốn là người vô tâm. Nhưng sau khi biết, tất cả bọn họ đều là chị em của cô thì trong một góc nhỏ của trí não, cô nghĩ cô có thể thuận tay giúp họ thực hiện một số tâm nguyện nào đó. Dù sao, thế hệ thần thức mới chỉ có cô là có thần lực.
Cô quay sang hỏi Xảo Tịnh.
– Vậy còn ngươi, có muốn trả thù không?
Xảo Tịnh nghiến răng phun ra một chữ.
– Muốn.
Xảo Tịnh là một trong số những thần nữ có thể thoát khỏi sự truy đuổi của ma binh, chạy hết lãnh địa của ma giới rồi trèo qua rãnh vực mà lên mặt đất. Sau đó bọn họ được năm đại gia tộc cứu về. Vốn tưởng ở nhân giới sẽ an toàn hơn ở ma giới, nhưng không, bọn họ đã lầm. Những việc mà bọn họ đã trải qua ở nhân giới còn tàn khốc hơn khi ở ma giới. Bọn họ là bị con người khóa nhốt, là bị con người ra tay giết chết, liên tục tuần hoàn hết lần này đến lần khác, chỉ vì một thứ, thần khí sản sinh sau khi thần thức bị tiêu diệt. Bọn họ còn bị con người cưỡng ép giao hợp, cưỡng ép mang thai để sinh ra những đứa bé có khả năng trở thành tiên nhân.
Xảo Tịnh kể, số lượng thần nữ thoát lên mặt đất có khoảng mười mấy người, được chia ra cho năm đại gia tộc. Xảo Tịnh được người của Long gia mang về, cùng đi với nàng còn hai người nữa. Trong ba người thì có một người được chọn để làm máy sinh đẻ, nghĩa là phải liên tục giao hợp với nam nhân trưởng thành của Long gia, từ đời này sang đời khác, sinh ra rất nhiều con cái cho Long gia. Bởi vì lực lượng của thần tộc và nhân tộc không bài xích nhau, tính tương thích lại cao, cho nên những đứa bé do thần nữ sinh ra, mặc dù không thể trở thành bán thần, nhưng đều có thể hấp thụ thần khí ngay từ lúc mới sinh. Tất cả những đứa bé này đều có thể tu luyện thành tiên, hơn nữa tốc độ tu luyện rất nhanh, chỉ mất năm mươi năm.
Xảo Tịnh và một thần nữ khác thì bị nhốt trong một cái phản thần đàn khắc trên nền đá của một cái động, là nơi mà Long gia dùng để tu luyện. Long gia không giết nàng nhiều lần trong một lúc mà là chia ra giết từng lần một, cách từng khoảng thời gian. Mỗi lần giết nàng xong, thần khí sản sinh sẽ quanh quẩn trong động đá, bọn chúng sẽ kéo nhau vào ngồi tu luyện. Đây là lý do vì sao chỉ thời gian ngắn sau khi Tiên Ma đại chiến kết thúc, từ trong năm đại gia tộc lại xuất hiện rất nhiều tiên nhân như vậy.
Năm đại gia tộc tính toán xảo diệu chu toàn, không đổ dồn thần khí vào một người mà chia đều cho thành viên toàn gia tộc cùng tu luyện, nâng cao số lượng người tu luyện thành tiên cho gia tộc. Hơn nữa, những người đã thăng thiên thành tiên sẽ không đến hấp thụ thần khí trong động đá, ngược lại sẽ ra ngoài tranh chấp thần khí với người khác. Cho nên năm đại gia tộc này, suốt mấy trăm ngàn năm qua, liên tục không ngừng nghỉ sản sinh ra rất nhiều tiên nhân bổ sung số lượng cho tiên tộc.
Việc làm này của họ không hề hé lộ cho người ngoài tộc biết, thậm chí giấu diếm cả năm gia tộc khác trong thập đại gia tộc.
Thập đại gia tộc chân truyền từ thần tộc gồm Diệp, Long, Hạ, Lâm, Lý, Ân, Vương, Dương, Chu, Thái. Vào lúc đầu, Diệp gia mạnh mẽ cường đại nhất, nhưng sau khi bọn họ bắt đầu bị phản hệ vì khế ước máu trên thần đỉnh khí lô thì Long gia nhảy lên vị trí gia chủ của thập đại gia tộc. Mối quan hệ bên trong thập đại gia tộc không hòa hợp như người ngoài vẫn tưởng, giữa bọn họ cũng có đấu đá tranh chấp, cũng có chia phe chia phái. Long gia dẫn đầu một nhóm gồm năm đại gia tộc là Long, Vương, Dương, Chu và Thái. Đây cũng là liên minh năm đại gia tộc bắt giữ các thần nữ làm của riêng. Chính Long gia là người đưa ra ý tưởng giết chết thần nữ để sản sinh thần khí phục vụ cho mục đích tu luyện, còn Chu gia là người đưa ra ý tưởng dùng thần nữ làm máy sinh đẻ. Phe bên kia gồm bốn đại gia tộc do Hạ gia dẫn đầu gồm Hạ, Lâm, Lý và Ân. Riêng Diệp gia thì từ lúc khởi nghiệp cho tới tận bây giờ, bọn họ luôn bị xem là tộc ngoại lai.
Khoảng một ngàn năm trước, thập đại gia tộc nảy sinh một cuộc nội chiến.
Thời gian đó, trong Hạ gia xuất hiện một bậc kỳ tài, người này tên Hạ Tráng. Ban đầu không ai biết Hạ Tráng tu luyện theo trường phái nào, chỉ biết hắn mạnh lên rất nhanh. Mới qua vài chục năm, hắn đã có thể đối đầu trực diện với người của tiên tộc, thậm chí còn có thể đánh trên cơ. Điều đặc biệt là Hạ Tráng tu luyện mấy trăm năm vẫn không thăng thiên thành tiên, luôn ở lại Hạ gia tại nhân giới để cai quản và dẫn dắt con cái đời sau. Nhờ thế mà căn cơ của Hạ gia ngày một vững chắc, nền móng của Hạ gia cũng ngày càng kiên cố. Sức ảnh hưởng của Hạ gia trong thập đại gia tộc dần dần che phủ cả Long gia. Lại nói, số lượng thành viên của năm đại gia tộc Long, Vương, Dương, Chu, Thái thăng thiên thành tiên quá nhiều, những người còn sót lại tại nhân giới đều là thành phần yếu ớt. Chính vì vậy, một ngàn năm trước, Hạ Tráng dẫn đầu bốn đại gia tộc trong phe phái cùng vùng lên lật đổ Long gia, để rồi Hạ gia nhảy lên vị trí gia chủ của thập đại gia tộc. Vị trí này vẫn duy trì cho đến ngày hôm nay.
Hạ Tráng chính là ma nhân mà cô đã từng gặp mặt ở núi Thần. Có thể nói, người này là một trong số nhân loại đi theo trường phái tu ma đầu tiên. Sau này, khi trường phái tu ma công khai xuất hiện, Hạ gia sẽ càng phát triển rực rỡ hơn nữa. Đáng tiếc đó chỉ là sự rực rỡ sớm nở tối tàn của một chùm pháo hoa.
Riêng về phần Xảo Tịnh, khoảng thời gian nội chiến của thập đại gia tộc cũng là khoảng thời gian phản thần đàn hết tác dụng, Long gia xáo trộn bấp bênh nên không ai nhớ đến chuyện tu bổ phản thần đàn, Xảo Tịnh mới nhân cơ hội mà lén lút trốn khỏi Long gia. Xảo Tịnh lựa chọn trở về ma giới dưới lòng đất, ẩn thân sinh sống trong một cái thôn nghèo nàn gần rãnh vực. Cho đến khi liên minh Tiên Nhân đánh xuống ma giới, nàng lại bị bắt về tiên giới. Tại đây, nàng nhìn thấy kẻ thù năm xưa, vị gia chủ Long gia trong thời kỳ Tiên Ma đại chiến, người đã ra chủ ý giết thần nữ lấy thần khí.
Người Xảo Tịnh muốn trả thù chính là Tiên đế.
Cô khoanh tay, khẽ nhướng mày hỏi rất thành thật.
– Chỉ giết một mình Tiên đế thôi sao? Không phải là cả tiên tộc? Không phải là cả Long gia?
Xảo Tịnh trợn mắt nhìn cô đầy hoảng sợ.
– Giết nhiều như vậy để làm gì? Oan có đầu nợ có chủ, tính toán tất cả nợ nần lên người tên kia là đủ rồi.
Cô thở ra một hơi, tưởng có cái cớ để chém giết một trận cho sảng khoái chứ.
Sau đó cô dặn Thiên Thư và Xảo Tịnh ở yên trong thần đàn, còn cô thì bay xuống thiên điện.
Cô cho rằng cô phải chém giết một đường đầy máu trước khi có thể gặp được Tiên đế. Ai ngờ, khi cô bước vào thiên điện thì bọn họ đang ầm ĩ đánh nhau mất rồi.
Hóa ra, Tiên đế vì quá nóng lòng muốn bổ cứu cơ thể suy tàn của lão nên đã ra tay giết chết hai vị thần nữ với mục đích lấy thần khí để tu luyện cấp tốc. Tiên tộc không giống nhân tộc. Tiên nhân đều là những người sống quá lâu, trải qua quá nhiều chuyện, cho nên không phải ai cũng dễ dàng bị tẩy não và bị dụ hoặc bởi lời ong tiếng ve hoặc bởi lợi ích trước mắt. Trong số các tiên nhân, có những người tự cho rằng bản thân là người thanh cao, là người tu luyện theo đường lối đúng đắn. Thế cho nên, trong mắt họ, giết hại thần nữ là điều trái với lẽ trời. Tiên đế mặc dù là người đứng đầu tiên tộc nhưng không phải là người mạnh nhất tiên tộc. Đặc biệt là sau khi tiên tộc xuất hiện bảy tiên nhân có thể thuần phục thần lực thì sức mạnh của Tiên đế không còn đáng kể nữa. Vị trí Tiên đế giống như là cái ghế được nhiều người đồng thuận đề cử ngồi lên, chứ không hẳn là được tất cả mọi người đồng thuận cúi đầu quy phục. Chính vì vậy mới có cuộc chiến diễn ra trong thiên điện hôm nay.
Cô không ngờ cô cứ thế mà thẳng tay giải quyết Tiên đế, phá giải phản thần đàn cứu lấy hai vị thần nữ, sau đó tự tin dẫn họ rời khỏi thiên điện mà không một ai dám bước lên ngăn cản cô luôn.
Trước khi bỏ đi, cô để lại một câu.
– Giết Tiên đế là ân oán cá nhân, không phải với tiên tộc. Ta không có ý tính toán, nhưng nếu có ai trong số các ngươi muốn báo thù, vậy thì ta lúc nào cũng hoan nghênh.
Hai thần nữ cô vừa cứu, một người tên Khả Nhân, một người tên Hoa Hạ. Từ lúc cô tới cứu họ đến lúc cô mang họ rời khỏi thiên điện, cả quá trình, hai người đều ngơ ngơ ngẩn ngẩn, giống như bị sốc đến chết lặng.
Cô đưa hai người đó về thần đàn, nhờ Xảo Tịnh và Thiên Thư an ủi họ một chút. Cái việc xoa dịu tâm tình này không phải sở trường của cô. Xảo Tịnh và Thiên Thư sau khi nghe chuyện xảy ra ở thiên điện, hiểu ra mục đích của bọn tiên nhân, biết được âm mưu của tiên tộc khi cứu các nàng thì hoảng sợ hỏi cô có thể cứu luôn chín thần nữ khác hay không. Cô bảo, chín người kia đã ký khế ước trở thành khí linh rồi, hết cách cứu, cho dù hôm nay cô đưa chín người đó đi thì một khi bị triệu hồi, họ vẫn sẽ quay về bên trong vũ khí.
Cô để bốn người bọn họ ngồi nghỉ ngơi ở một góc quãng trường, bản thân thì đi tới vòng tròn thần pháp bằng đá nham thạch. Hiện tại cô đã tìm đủ chín thần lực cần có, năm cái từ Cửu Thần, một cái lấy về từ Yêu hậu, một cái trong vũ khí của cô, một cái lấy ra từ Ma vương và một cái của mẹ cô.
Cô lần lượt đặt bốn thần lực sau cùng vào bốn mảnh đá. Ngay khi thần lực thứ chín thấm vào viên đá, thần đàn khởi động. Các viên đá lóe sáng trong tích tắc, khi ánh sáng tắt, từng nét vẽ của vòng tròn thần pháp giống như được phủ thêm một lớp nhũ bạc, óng a óng ánh. Cùng lúc đó, một sự rung chuyển nhẹ lan tỏa ra xung quanh, sự rung chuyển này đánh thẳng vào thần thức cô khiến nó run rẩy nảy lên như để chào mừng.
Cô khép mắt lại, khóe miệng nhếch lên.
– Giờ.. là lúc vận động tay chân.
Cô quay đầu nhìn bốn vị thần nữ đang sững sờ trước cảm xúc vui vẻ của thần thức khi chúng cảm nhận được sự trở lại của thần đàn. Cô toét miệng cười lên, hồ hởi nói với bọn họ.
– Chúng ta chuyển nhà.
—— HẾT PHẦN 2 ——