Đọc toàn bộ nội dung bài viết
………
Những chiến sĩ an ninh vừa hoàn thành nhiệm vụ cách mạng giải phóng dân tộc lại tiếp tục bước vào cuộc chiến mới chống lại cái ác vì sự bình yên của cuộc sống người dân. Trong cuộc chiến ấy, máu của không ít cán bộ chiến sỹ tiếp tục đổ xuống.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Ðầu năm 1976, trên địa bàn TP.HCM liên tiếp xảy ra 3 vụ trọng án,
………
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, Công an TP.HCM đã xác định danh tính nạn nhân và truy xét bắt giữ hung thủ, đồng thời làm rõ 6 vụ án khác tương tự mà lực lượng cảnh sát Sài Gòn trước giải phóng bó tay.
Ghé thăm đại tá Thái Doãn Mẫn (Tám Nam) một ngày cuối tháng 3, gần 43 năm sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, ở tuổi 95, sức khỏe của ông đã giảm sút nhiều, duy sự thông tuệ và trí nhớ vẫn còn rất minh mẫn.
Không chỉ là “khắc tinh” của những tên ác ôn, sau giải phóng, đại tá Thái Doãn Mẫn, nguyên Phó Ban An ninh T4, nguyên Phó giám đốc thường trực Công an TP.HCM, còn là người trực tiếp chỉ đạo lực lượng cảnh sát hình sự phá nhiều vụ án chấn động dư luận cả nước, đưa những tên tội phạm khét tiếng ra ánh sáng và trừng trị theo pháp luật.
Tay run run lật từng trang sách, đại tá Thái Doãn Mẫn ngậm ngùi nhớ lại: ………
Vụ đầu tiên được phát hiện vào rạng sáng một ngày đầu tháng 1. Đang thu gom rác, các công nhân vệ sinh phát hiện tại một bãi rác công cộng ở thị trấn An Lạc (huyện Bình Chánh) một xác chết cháy và lập tức báo cho công an huyện và Phòng cảnh sát Trị an. Ông Lê Văn Thiện (Tám Vỹ – Trưởng phòng) chỉ đạo đại úy Võ Tấn Thành (Hai Thành – Đội trưởng Chấp pháp) tiến hành điều tra. Nạn nhân là nữ, thi thể bị cháy hoàn toàn nên không xác định được nhân thân.
………
Trước diễn biến nghiêm trọng này, ông Lê Văn Thiện quyết định báo cáo trực tiếp toàn bộ vụ án cho đại tá Thái Doãn Mẫn, nguyên là Phó giám đốc thường trực Công an TP.HCM, phụ trách khối cảnh sát.
………
Trằn trọc suốt đêm tìm cách phá án, đại tá Thái Doãn Mẫn quyết định bằng mọi cách phải lấy cho được dấu vân tay của nạn nhân. Trời vừa mờ sáng, ông Mẫn đến nhà GS Bác sĩ Dương Quang Trung, Giám đốc Sở Y tế.
Ông Trung cung cấp một loại thuốc đặc dụng và hướng dẫn cách rải thuốc giữ nguyên trạng than bàn tay để lấy dấu vân tay. Ông Mẫn cho cán bộ kỹ thuật hình sự sang nhận thuốc đem về. Quả nhiên sau khi rải thuốc, bộ phận kỹ thuật hình sự đã lấy được dấu vân tay của nạn nhân thứ ba.
Tra cứu hàng vạn tàng thư căn cước chế độ cũ để lại, cán bộ kỹ thuật hình sự xác định vân tay nạn nhân thứ ba trùng khớp với dấu vân tay trong căn cước của chị Phạm Thị Thanh H. (24 tuổi, ngụ quận 3). “Tôi và Tám Vỹ chỉ đạo cho đại úy Hai Thành đến nhà chị H. Mẹ của H. cho biết con gái bà đang làm nhân viên Phòng thương nghiệp trên đảo Phú Quốc (Kiên Giang), vừa nghỉ phép và trở lại đơn vị được hai ngày. Đặc biệt, cô cũng có chiếc quần lót vải màu vàng. Phòng Thương nghiệp ở đảo Phú Quốc báo H. đã trễ phép hai ngày và chưa thấy đến cơ quan”, ông Mẫn nhớ lại.
Lưới trời lồng lộng
Đại tá Thái Doãn Mẫn cho biết tại thời điểm vụ án xảy ra, thành phố Sài Gòn mới được giải phóng, tình hình an ninh chính trị và trật tự xã hội rất rối ren. ………. Lãnh đạo thành phố rất bức xúc và chỉ thị lực lượng công an nhanh chóng phá án.
Từ các thông tin ít ỏi của người nhà nạn nhân, các trinh sát tiến hành làm rõ các mối quan hệ. Qua nhiều ngày truy xét, nghi can số 1 của vụ án dần lộ diện và được giám sát đặc biệt. Đó là một thanh niên khoảng 30 tuổi, to cao, đeo đồng hồ Seiko, đội mũ lưỡi trai màu nâu đã chở H. bằng ôtô Mazda vào buổi chiều cô mất tích. Anh ta tên là Bùi Hữu Đạt (31 tuổi, quê Long An), cha mẹ đi vượt biên, một mình sống trong căn nhà 3 tầng ở quận Phú Nhuận.
Sau nhiều ngày điều tra, củng cố chứng cứ, đại tá Thái Doãn Mẫn lệnh cho đại úy Hai Thành cất lưới. Một buổi chiều, phát hiện nghi can đến nhà người bà con ở quận Tân Bình, các trinh sát ập vào nhà khóa tay.
Đại tá Thái Doãn Mẫn kể Bùi Hữu Đạt rất ngoan cố, suốt hai ngày liền hắn một mực phủ nhận việc sát hại chị H. Đến ngày thứ ba, điều tra viên quyết định đánh “phủ đầu” bằng cách… mời hắn cùng xem các vết máu trên xe ôtô của hắn.
Thấy nghi phạm lúng túng, điều tra viên nói tiếp: “Có nhân chứng nhìn thấy anh nửa đêm đưa xác H. từ trên ôtô xuống ném vào bãi rác và tưới xăng đốt. Vết máu cô ấy còn trên xe. Anh có cần đối chất với nhân chứng không? Thành thật khai báo để được hưởng khoan hồng”.
Mặt kẻ thủ ác tái mét. Hắn khai nhận có sở thích quan hệ tình dục với các cô gái trẻ xinh đẹp. Hàng ngày, Đạt lấy ôtô rong ruổi khắp thành phố tìm con mồi. Thấy cô gái nào vừa mắt là giả vờ đụng xe hoặc dừng lại hỏi thăm đường nhằm mục đích làm quen rồi tán tỉnh mời các cô đi chơi.
Một buổi chiều, hắn thấy H. cầm ổ bánh mì đi bộ trên đường Nguyễn Đình Chiểu (quận 3) nên dừng xe tán tỉnh rồi mời cô đi ăn tối. Đang buồn vì mới chia tay người yêu, H. đồng ý lên xe.
………
Cảm thông với nỗi đau của các gia đình có con bị mất tích, đại tá Thái Doãn Mẫn yêu cầu đại úy Hai Thành lấy lời khai của Đạt về sáu vụ án hắn gây ra trước giải phóng, xác định rõ nhân thân và thông báo cho gia đình các nạn nhân.
“Hai Thành cùng các trinh sát đến nhà các nạn nhân thông báo cho gia đình biết về tung tích con em họ và xin ảnh để Đạt nhận diện. Xem qua các tấm ảnh, Đạt xác định đó là các cô gái hắn đã giết hại”, ông Mẫn nhớ lại.
………