Cách đây 22 năm, vào năm 1996, tại Nam Kinh (Trung Quốc) đã xảy ra một vụ án giết người chấn động dư luận. Cho đến nay, đó vẫn là một bí ẩn…
Có một sự thật nhức nhối và đau lòng rằng không phải kẻ thủ ác nào cũng sa lưới pháp luật, và nhận những sự trừng phạt mà chúng đáng phải nhận.
Thế giới tồn tại rất nhiều vụ án kéo dài đã mấy chục năm nhưng vẫn chưa hề có lời giải đáp. Những vụ án này đều có diễn biến phức tạp, tình tiết bí ẩn và tính chất nghiêm trọng. Hôm nay, trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng lật lại hồ sơ vụ án giết người phanh thây nổi tiếng năm 1996 tại Nam Kinh, Trung Quốc.
1 – Vụ án xảy ra
Nạn nhân vụ án là Điêu Ái Thanh, nữ, người trấn Trầm Cao, Khương Yển tỉnh Giang Tô (cuối năm 96, trấn Trầm Cao thuộc Dương Châu, sau khi phân lại khu hành chính thì nay thuộc Giang Tô), sinh tháng 3 năm 1976 (căn cứ khi xảy ra vụ án thì còn chưa đầy 2 tháng là đến sinh nhật 20 tuổi của cô), cao khoảng 165cm – 170cm, dáng người trung bình, tóc ngắn, cận nhẹ, phía trên khóe miệng bên phải có nốt ruồi, cân nặng không quá 50kg.
Thứ tư, ngày 10 tháng 1 năm 1996, Điêu Ái Thanh vào học chưa được ba tháng (hồ sơ của trường đại học có ghi sau ngày khai giảng 1 tháng Điêu Ái Thanh mới nhận được tin báo trúng tuyển, vì vậy cô mới học gần ba tháng) tự ý nghỉ buổi học chiều, sau bữa cơm chiều Điêu Ái Thanh một mình rời khỏi trường học, theo nhân chứng thuật lại, Điêu Ái Thanh được nhìn thấy lần cuối tại đại học Nam Kinh thuộc Thanh Đảo, lúc đó Điêu Ái Thanh mặc áo khoác màu đỏ kiểu dáng phổ thông dành cho nữ.
9 ngày sau không có bất kỳ tin tức nào từ Điêu Ái Thanh, ngày 18 tháng 1, thành phố Nam Kinh có bão tuyết, sáng sớm ngày 19 tháng 1, ở phía nam đại học Nam Kinh, gần trung tâm thành phố Nam Kinh, trong một hẻm nhỏ, một bác gái lao công trong lúc quét đường đã nhặt được trong thùng rác một túi ni lông đen gồm nhiều miếng thịt được cắt nhỏ, lúc đó bác gái tưởng là thịt heo, bèn mang về nhà rửa sạch, kết quả ở trong túi thịt đó phát hiện 3 ngón tay người, lúc này mới báo công an. Cảnh sát khu vực tiến hành điều tra cẩn thận, phát hiện chắc chắn túi thịt này chính là một phần thân thể của nữ sinh viên Điêu Ái Thanh.
Sau đó cảnh sát lấy đại học Nam Kinh làm trung tâm, dự đoán khả năng địa điểm gây án rồi cho người tiến hành tìm kiếm, thu thập tin tức từ người dân, thế nhưng tới giờ cũng không tìm thấy địa điểm gây án ban đầu, tức là địa điểm mà hung thủ đã ra tay với nạn nhân, từng bắt giữ nhiều kẻ tình nghi nhưng tất cả đều được minh oan.
2 – Điêu Ái Thanh trước khi mất tích
Tháng 9 năm 1995, vì nguyên nhân không rõ, Điêu Ái Thanh vào học chậm gần một tháng so với những học sinh khác, cô học khoa quản lý thông tin và ứng dụng máy tính hiện đại chuyên nghiệp hệ tại chức tại đại học Nam Kinh. Mới đây, phía nam khu ký túc xá 4 đại học Nam Kinh tu bổ lại, khu này trở thành ký túc xá cũ của trường.
Chủ nhật, ngày 7 tháng 1 năm 1996, trước ngày Điêu Ái Thanh mất tích 3 ngày, Điêu Ái Thanh tham dự tiệc sinh nhật bạn thân thời phổ thông ở Khương Yển giờ cũng học đại học tại Nam Kinh (tờ Southern Weekly lúc đưa tin đã dùng tên giả là Phan Tú Lệ, đây là bạn học thời phổ thông của Điêu Ái Thanh, năm 1994 thi vào đại học Nam Hàng, thời điểm Điêu Ái Thanh mất tích đang học đại học năm 2). Dựa theo hồi ức của Phan Tú Lệ, đêm đó, Điêu Ái Thanh không về trường mà ở lại nhà Phan Tú Lệ, hôm sau mới trở về.
Thứ hai, ngày 8 tháng 1 năm 1996, trước ngày Điêu Ái Thanh mất tích 2 ngày, không thu thập được bất kỳ thông tin gì.
Thứ ba, ngày 9 tháng 1 năm 1996, trước ngày Điêu Ái Thanh mất tích 1 ngày, Điêu Ái Thanh không đi học mà ra ngoài đi chơi cả ngày, đến khuya mới về, Điêu Ái Thanh nói là cùng đồng hương đi chơi.
Thứ tư, ngày 10 tháng 1 năm 1996, buổi sáng của Điêu Ái Thanh như thế nào thì tôi không biết rõ lắm, nhưng buổi trưa, Điêu Ái Thanh về đến ký túc xá, buổi chiều bạn cùng phòng đi học thì Điêu Ái Thanh nói mình “thân thể khó chịu”, vẫn nghỉ học, sau đó không có tin tức về hướng đi của Điêu Ái Thanh, tới chạng vạng, căn cứ lời kể thống nhất của các nhân chứng và các bản điều tra, Điêu Ái Thanh ăn cơm tối xong lập tức rời khỏi ký túc xá, sau đó, vào chạng vạng ngày 10 tháng 1 năm 1996, Điêu Ái Thanh vĩnh viễn biến mất, cho đến khi cô xuất hiện trở lại đã là 9 ngày sau, theo một phương thức mà chúng ta không bao giờ mong muốn.
3 – Những địa điểm phát hiện vết tích
Trên diễn đàn Thiên Nhai có một topic tên là “Tổng hợp lại đầu mối vụti1chkinh hoàng tại đại học Nam Kinh”, người tạo topic có tên là “Vi Quang Bằng” là một cư dân mạng quan tâm vụ án này đã nhiều năm. Anh cùng những người bạn trên mạng khác như “asdf sartre”, “dragut”, “Trời xanh sinh trăng sáng” không ngừng sàng lọc các loại tin tức, chỉnh lý và bổ sung tin tức, thu thập chứng cứ từ cảnh sát, từng bước tập hợp địa điểm phân bố thi thể thực sự. Căn cứ tin tức của họ, chúng ta có những địa điểm sau:
2. Công trường đang thi công ở đường Hoa Kiều: chính là đường Hoa Kiều được nhắc đến rất nhiều, nơi mà năm 1996 có công trường đang xây dựng.
3. Cửa phụ của trường đại học Nam Kinh trên đường Thiên Tân (trên lan can?): tuy không có tin tức hay bằng chứng xác thực, nhưng có hồi ức của nhân chứng thời điểm xảy ra vụ án rằng “có túi đen bị quăng vào lan can đối diện cửa trường”.
4. Cầu Tiểu Phấn gần khu đổ rác: là nơi phát hiện hai người khả nghi cầm theo túi nilon màu đen cùng chủng loại với túi đựng thi thể.
5. Khu vực bệnh viện trực thuộc đại học Nam Kinh gần đường Hán Khẩu (cửa phụ nào đó?): cũng dựa theo hồi ức của “Lặn xuống nước a lặn xuống nước nhiều năm”.
6. Sân thể dục đại học Nam Kinh (gốc cây?): vẫn chưa xác định được.
7. Khu vực sông gần khu đổ rác.
8. Khu vực sông gần chỗ nước thải: là nơi phát hiện áo khoác màu đỏ của Điêu Ái Thanh.
9. Những địa điểm phát hiện các phần khác: căn cứ hồi ức của một số nhân chứng lúc đó (chủ yếu là sinh viên đại học Nam Kinh thời điểm xảy ra vụ án năm 1996), rất có khả năng hung thủ còn vứt những phần thi thể ở nhiều nơi khác quanh đại học Nam Kinh.
Danh sách địa điểm phía trên không xếp theo thời gian phát hiện các phần thi thể, không theo thứ tự logic nào, chỉ đơn giản là liệt kê. Dựa vào những địa điểm được nhắc đến trong topic “Tổng hợp lại đầu mối vụ án phanh thây tại đại học Nam Kinh” trên diễn đàn Thiên Nhai, đối chiếu với một số hồi ức của đương sự cùng những tin tức đã được chứng thực.
Khi phỏng chừng được những địa điểm hung thủ vứt xác, chúng ta lại điểm qua chi tiết về những phần thi thể và vật chứa thi thể ở những địa điểm trên.
Có thông tin về những túi được các phần thi thể của Điêu Ái Thanh như sau:
– Túi thứ nhất là túi du lịch màu xám đen, mặt trước có in dòng chữ Thượng Hải, mặt sau có hình máy bay và hình cầu Trường giang.
– Túi thứ hai là túi du lịch màu xanh lá mạ bằng vải bạt, mặt trước có in chữ non nước Quế Lâm, mặt sau không rõ.
– Túi thứ ba là là một cái ba lô da trâu màu lam, không rõ hình dạng kiểu dáng, theo người biết tin kể lại thì đó là túi đựng xương.
– Túi thứ tư là một tấm trải giường in hoa bị xé làm hai nửa, bọc lấy phần thi thể gồm đầu lâu, nội tạng cùng với quần áo dính máu, được phát hiện trong một đống rác ở một khu phố nhỏ. Ngay sau khi phát hiện, cảnh sát đã tăng quy mô điều tra ở khu phố này nhưng không thu hoạch được gì, thật làm người ta khó hiểu.
– Túi cuối cùng là quần áo của Điêu Ái Thanh, màu đỏ thẫm có viền đen, cũng là thứ dùng để bọc một phần thi thể của cô, được phát hiện khi mắc vào miệng cống thoát nước hình chữ nhật, cảnh sát phát hiện ra khi đang đi tuần tra gần đó.
Còn về tình trạng của các phần thi thể ở các địa điểm phát hiện thì thế này:
– Ngày 19/1/1996:
1. Địa điểm đổ rác số 13 ngõ Đại Giản Ngân: Túi rác màu đen đựng 0.7kg thịt và 3 ngón tay
2. Công trường đang thi công ở đường Hoa Kiều: túi rác màu đen đựng 0.8kg thịt
3. Đường Tiểu Phấn Kiều gần khu đổ rác: phát hiện 2 túi du lịch
+ Túi du lịch Quế Lâm: 6.5kg thịt và nội tạng
+ Túi du lịch Thượng Hải: 5.0kg thịt + nội tạng
– Ngày 19 hoặc 20/1/1996:
4. Khu vực bệnh viện trực thuộc đại học Nam Kinh gần đường Hán Khẩu: túi rác đựng 0.8kg thịt
5. Cửa phụ của trường đại học Nam Kinh trên đường Thiên Tân: ba lô da trâu màu lam 7.5kg
6. Sân thể dục đại học Nam Kinh: túi rác màu đen đựng thịt + nội tạng 0.6kg
– Ngày 21-31 tháng 1 năm 1996:
7. Khu vực sông gần khu đổ rác:
+ Ga giường 1 có dính máu, đầu lâu và 3kg thịt
+ Ga giường 2 có quần áo dính máu và 1.5kg thịt
8. Khu vực sông gần cống thoát nước áo khoác màu đỏ đựng 3kg thịt
Túi nặng nhất, là ba lô phát hiện ở cửa trường đại học Nam Kinh, ước chừng 7.5 kg đựng xương của người bị hại. Căn cứ những gì cảnh sát miêu tả, lúc Điêu Ái Thanh bị phanh thây, hung thủ cố ý róc xương cô ra, cắt nhỏ thịt trên người cô, thì cái ba lô đựng xương này phù hợp với miêu tả của cảnh sát.
Khu vực có nhiều phần thi thể bị vứt nhất, là đống rác gần Tiểu Phấn Kiều, tổng cộng phát hiện 2 túi du lịch, tổng cộng khoảng 12.7kg, chiếm khoảng 1 phần 3 tổng trọng lượng các phần thi thể tìm được.
Phần thi thể đặc biệt nhất là hai phần thi thể được vứt gần bờ sông, đầu lâu và quần áo của Điêu Ái Thanh được bọc trong 2 mảnh ra giường, tiếp theo là phần thi thể và áo khoác được phát hiện ở cống thoát nước, đây là 2 phần thể hiện rõ ràng đặc trưng của Điêu Ái Thanh nhất.
4 – Xác nhận thân phận của nạn nhân và quá trình điều tra của cảnh sát
Cảnh sát phát thông báo bắt đầu điều tra vụ án, các xí nghiệp trường Đại học hoặc Cao đẳng có nhân viên hoặc sinh viên nữ mất tích hoặc nghỉ không xin phép trong thời gian dài có những đặc điểm nhận dạng trùng khớp đến xác nhận thi thể.
Trường Nam Kinh đã cử 3 giáo viên và 6 học sinh đến, không thể xác nhận qua hình ảnh nên có 4 người đã nhìn thi thể, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nhìn xong thì đều khóc ói hết, người nhận ra thi thể là bạn chung phòng của Điêu Ái Thanh.
Cảnh sát sau khi xác định nạn nhân là Điêu Ái Thanh, lập tức tổ chức tập trung các nữ sinh trong trường đến, trong buổi họp cảnh sát đã nói sơ qua về vụ án, mục đích chủ yếu là cung cấp manh mối chung quanh vụ án, lúc đó cảnh sát đã để lại rất nhiều số điện thoại, email hy vọng có người sẽ báo cáo hoặc tố giác.
Sau đó, tổ điều tra của cảnh sát đã thường trú ngay trong Đại học Nam Kinh, thông qua báo cáo, thu thập tư liệu, vân tay, khảo vấn những đối tượng hoài nghi trong trường.
Cảnh sát lấy đại học Nam Kinh làm trung tâm rồi phân bố tìm kiếm địa điểm có khả năng là hiện trường thi thể nạn nhân, các địa điểm tập trung điều tra là nơi có bồn tắm lớn và có cống thoát nước. Đồng thời họ cũng điều tra những nhóm người đặc biệt như đồ tể, còn sắp xếp điều tra những người có các vật phẩm đặc thù như súng săn kiểu cũ và xe đạp dùng để vận chuyển và vứt bỏ thi thể.
Nhiều cư dân mạng đề cập tới xét nghiệm DNA, tuy rằng đây là cách làm rất bình thường trong việc điều tra án, nhưng ở Trung Quốc, năm 1996 xét nghiệm này chưa được phổ biến, dựa theo tư liệu của tôi, thì giữa những năm 90 ở Trung Quốc, chỉ có vài thành phố có làm xét nghiệm DNA song đó chỉ là xét nghiệm lấy thông tin DNA, tới tận thế kỷ 21 mới có xét nghiệm so sánh DNA. Nói cách khác, tại thời điểm đó dù có thu thập được DNA của hung thủ, cũng không thể biết được hung thủ là ai.
5 – Phần cuối: Suy luận của cư dân mạng
Nhắc tới vụ án mạng “1.19”, nhất định phải nhắc tới cư dân mạng tên “Hắc Di Tát” và topic “Một vài ý kiến về vụ án kinh hoàng ở Đại học Nam Kinh” của anh ta.
“Hắc Di Tát”, nam, sinh năm 1982, một cư dân mạng trên diễn đàn Thiên Nhai, người Nam Kinh, học chuyên ngành luật, từng làm việc ở pháp viện và văn phòng luật sư, thích âm nhạc và văn học, cha là cảnh sát, vào năm 2008 khi lập topic đó, anh ta đang làm việc cho một ngân hàng, khi vụ án “1.19” được phát hiện, anh ta chỉ mới 14 tuổi.
Năm 2008, những suy đoán của “Hắc Di Tát” về vụ án kinh hoàng ở đại học Nam Kinh, khiến cho vô số cư dân mạng chú ý, càng khiến cho cư dân mạng hoài nghi thân phận của anh ta, thậm chí có vô số người nghi ngờ anh ta chính là hung thủ của vụ án “1.19”. Sau hàng loạt hành động như vạch trần thân phận thật ngoài đời, rồi phân tích, điều tra gốc gác của anh ta, đến cuối cùng cảnh sát Nam Kinh phải tham gia điều tra, bắt “Hắc Di Tát” đi thẩm vấn, mới có những tin tức sau này.
Toàn topic chỉ có 2500 chữ, không dài, có thể chia làm 11 đoạn ngắn, 11 đoạn này lại có thể chia làm 6 phần:
1. Căn cứ vào trạng thái thi thể của nạn nhân xác định hung thủ có tâm lý và chỉ số thông minh rất cao, từ đó kết luận hung thủ có học thức cao.
2. Suy đoán nạn nhân chủ động theo hung thủ tới hiện trường, từ đó kết luận hung thủ và nạn nhân là người quen, lại suy ra hai người có chung sở thích.
3. Căn cứ vào việc nạn nhân ở Nam Kinh nơi có văn hoá vô cùng đậm đà, suy ra nạn nhân và hung thủ quen nhau là vì niềm yêu thích “Cracked CD”.
4. Suy đoán nạn nhân làm hung thủ nhớ lại những hồi ức bất hạnh lúc nhỏ, hung thủ giết nạn nhân sau đó phân tán, từ đó đạt được cân bằng trong tâm lý.
5. Phác thảo tranh tâm lý của hung thủ.
6. Nói rõ những điều trên đều là suy luận từ cá nhân chủ topic.
Dù đã rất nỗ lực điều tra nhưng cảnh sát Nam Kinh vẫn không thể khiến hung thủ sa lưới pháp luật. Mặt khác, mặc kệ những sự đào xới của cư dân mạng với hy vọng vụ án không “chìm xuồng”, thì cho đến thận bây giờ, sau tận 22 năm, đây vẫn là một trong những thảm án kinh hoàng nhất, bí ẩn nhất và vô vọng nhất của Trung Quốc.