Đọc toàn bộ nội dung vụ án
………
Khoảng 4h ngày 30/5/1999, cảnh sát 110 (Trung Quốc) nhận được 2 cuộc điện thoại, cuộc đầu tiên là giọng nói run rẩy sợ hãi của một cô gái: “Có người muốn giết chúng tôi, mau đến cứu giúp…”.
Sau câu nói được lặp đi lặp lại nhiều lần đó là tiếng hét thất thanh, kể từ đó không nghe thấy gì từ đầu dây bên kia nữa. Cảnh sát lập tức tra ra số điện thoại vừa gọi đến từ quận Thạch Cảnh Sơn.
Không lâu sau, cuộc gọi thứ hai được gọi đến, lần này là giọng nói của một phụ nữ trung tuổi gọi đến báo cho cảnh sát biết có án mạng xảy ra trong khu nhà cô ở. Địa điểm xảy ra án mạng không đâu khác, chính là khu tập thể Hồng Đạt thuộc quận Thạch Cảnh Sơn.
………
Nhưng điều kỳ lạ là đồ đạc, tiền bạc trong căn nhà trọ nơi 8 cô gái sinh sống lại không hề bị mất đi, các nạn nhân cũng không có dấu hiệu bị xâm hại tình dục. Phải chăng hung thủ có mối thù sâu nặng với 8 cô gái trẻ xấu số?
Người hàng xóm khả nghi
Trên sàn nhà lưu lại những vết máu lạ, vết máu này từ một đôi tất chân lưu lại và không phải của 8 nạn nhân. Vậy vết máu này của ai?
Cảnh sát điều tra các hộ dân đang sống trong tập thể Hồng Đạt và phát hiện một kẻ khả nghi, đó là một người đàn ông 37 tuổi có tên Triệu Liên Vinh. Triệu là hàng xóm của 8 cô gái, sống ở phòng 203 bên cạnh căn hộ xảy ra án mạng.
Lúc bấy giờ, Triệu đang là công nhân của một nhà máy, đã có vợ con. Đồng nghiệp của Triệu nói ở cơ quan anh ta làm việc khá tốt, chưa hề có tiền án tiền sự. Nhưng tính cách Triệu là người ít nói và sống khép kín.
8 cô gái đều là nhân viên của một công ty bán hàng thủ công mỹ nghệ của tỉnh Phúc Kiến. Họ đến Bắc Kinh làm nhân viên bán hàng ở trung tâm thương mại.
Mùa thu năm 1998, các cô gái bắt đầu đến trọ ở căn hộ 202, 8 cô gái trẻ xinh đẹp hàng ngày ra vào căn hộ kế bên, gặp Triệu còn lễ phép cúi đầu chào hỏi. Triệu thấy vậy bèn hỏi thăm mới biết các cô làm nhân viên bán đồ trang sức, vàng bạc đá quý ở một trung tâm thương mại lớn.
Nhà Triệu có một cửa sổ nhìn thẳng sang ban công bên căn hộ các cô ở trọ nên anh ta dễ dàng quan sát động tĩnh của nhà bên cạnh. Triệu phát hiện cửa sổ và cửa ra vào của ban công bên nhà các cô gái lúc nào cũng mở, ngay cả ban đêm.
Rạng sáng ngày xảy ra án mạng, người dân sống ở các hộ trong toà nhà đều nghe thấy tiếng ồn ào, lịch kịch, duy chỉ có Triệu khai không nghe thấy tiếng gì.
Trong quá trình giám định dấu chân, người dân trong khu đều hợp tác với cảnh sát, có mình Triệu là trốn tránh, không chịu tiến hành giám định ngay. Tuy nhiên, sau khi giám định được dấu chân của Triệu, quả thực hoàn toàn trùng khớp.
Cảnh sát còn phát hiện thêm mẫu máu không phải của 8 nạn nhân, sau khi giám định ADN, kết quả cho thấy mẫu máu chính là của Triệu Liên Vinh. Triệu bị cảnh sát bắt giam, anh ta đã nhận tội và khai báo toàn bộ sự việc.
20 phút định mệnh
………
Tiếp tục là Từ Tuệ Quyên (20 tuổi), Trần Thụy Hoa (21 tuổi) và Tiêu Mai Phương (22 tuổi) cũng bị Triệu truy sát. Trong lúc Triệu đuổi theo Tiêu, Trần Thụy Hoa đã bấm số điện thoại khẩn cấp 110 báo cảnh sát. Cú điện thoại đầu tiên mà hôm đấy cảnh sát 110 nhận được lúc 4h sáng cũng chính là của Trần gọi đến cầu cứu.
………
Động cơ giết người và bản án cuối cùng
Vụ án mạng 8 cô gái bị sát hại ở quận Thạch Cảnh Sơn được coi là một trong những vụ án lớn nhất từng xảy ra ở Bắc Kinh. Nhiều người đặt ra nghi vấn về động cơ giết người của hung thủ. Theo lời khai của Triệu Liên Vinh, anh ta giết người vì muốn tước đoạt tài sản. Tuy nhiên, Triệu vì sợ bị phát hiện nên đã vội chạy thoát khỏi hiện trường mà không hề lấy đi thứ gì.
8 nạn nhân bị sát hại chỉ là những nhân viên bán hàng, họ là những cô gái trẻ tuổi ở nơi xa đến Bắc Kinh lập nghiệp, chứ không phải là những người giàu có. Như vậy, động cơ giết người của Triệu có thực sự chỉ là để cướp tài sản?
Theo điều tra, cảnh sát không thể tìm ra nguyên nhân Triệu có thù hằn gì với 8 cô gái hàng xóm. Hơn nữa, họ đều là những người lễ phép, ôn hòa, không lý nào lại gây thù chuốc oán với ai. Cho đến nay, vẫn không ai có thể hiểu được vì sao Triệu Liên Vinh lại ra tay dã man đến như vậy.
Triệu Liên Vinh bị kết án tội Chiếm đoạt tài sản, Cố ý giết người. Ngày 21/7/1999, toà án ở Bắc Kinh tiến hành mệnh lệnh tử hình (bắn chết) đối với Triệu.
Một thời gian sau khi vụ án kết thúc, một tập phim mang tên “Án mạng 8 cô gái ở khu Liên Hoa” thuộc một phim truyền hình Trung Quốc, được xây dựng dựa vụ án năm xưa.