Phần 33: Câu 3281 – 3332: Chung

Tấn vương dụ xuống khắp nơi,

Cấm theo đạo Phật, đạo Trời chẳng nên.


Dụ rằng:

Đất dưới, Trời trên,

Giữa là kẻ thế, bốn bên Mọi Lào,

Xưa nay chẳng đặng hỗn hào,

Xưa ai nấy ở loại nào nấy theo.

Coi công: lưỡng quốc tương triều,

Đường đi cách trở hãy nhiều non sông.

Cớ sao mình ở nước Trung,

Lòng theo nước ngoại còn mong đạo gì.

Ông bà mồ mả bỏ đi,

Gốc mình chẳng kỉnh lại vì gốc ai?

Cửa nhà làng xóm cách ngoài,

Phận gần chẳng đoái, đoái hoài phận xa.

(Bị lược bỏ do kiểm duyệt)

Cứ theo một đạo Nho ta,

Giữ câu lễ nghĩa muôn nhà an vui.


Tấn vương dụ xuống cấm rồi,

Tần Khanh dâng sớ xin hồi Hà Đông.

Tấn vương ngự đến đền rồng,

Bạc vàng gấm vóc thưởng công Dương Hà.

Làm thơ ngự chế ban ra,

Tặng cho hai họ vinh hoa một đời.


Thơ tặng Dương Từ

Chùa sãi nào hơn gã họ Dương,

Đi tu mà biết lẽ du phương.

Gậy thiền dầu tránh nơi tiên động,

Rượu lão đâu say chỗ Phật đường.

Thế tục lắm người con mắt thịt,

Phong trần mấy kẻ tấm lòng gương.

Việc trong trời đất: nên hư thấy,

Nào để dân ngu phải lỗi đường.


Thơ tặng Hà mậu

Qua bếp nên khen gã họ Hà,

Năm đời còn biết lẽ ngay tà.

Ra đi chẳng nại đường trời đất,

Chớ lỗi câu nào việc mẹ cha.

Dối thói man di vì nỗi trẻ,

Nghĩ ơn thủy thổ cám cho già.

Một người tìm đạo muôn người thấy,

Bia để ngàn năm tiếng nước nhà.


Khiến nêu thơ ấy: hai người,

Có công giúp nước để đời xem trông. (3290)

Hai người dưng biểu đền rồng,

Đem nhau về trấn Hà Đông rỡ ràng.

Tần Khanh về kíp sai quan,

Ra Long Môn quận sửa sang cửa nhà.

Dựng nên lương đống một tòa,

Ơn vua sử dựng nêu ra cột cờ.

Tần Khanh liền luận ngày giờ,

Dương Hà hai họ viết thơ đính kỳ.

Phu nhân lòng rất yêu vì,

Sắm cho hai gái vinh qui về làng. (3300)

Trong mình đã đủ nữ trang,

Lại thêm của báu lịnh ban thiếu gì.

Cửa nhà rực rỡ ai bì,

Hai con vầy ở đợi kỳ tống hôn.

Xui nên một huyện Long Môn,

Bà con nội ngoại khen đồn tiếng xa.

Ngẫm xem trong cửa họ Hà,

Người sang khách trọng vô ra dập dìu.

Cho hay những kẻ biết điều,

Trời trao lộc tốt làm nêu ở đời. (3310)

Tới ngày tháng sáu hai mươi,

Họ Dương sắm lễ nhóm người nghinh hôn.

Nam Khương qua đến Long Môn,

Đường đi mười bữa cầu hôn xa vời.

Tần Khanh trước đã vâng lời,

Kiệu tàng rần rộ đến nơi họ Hà,

Họ Dương lễ cưới họ Hà,

Hai trai hai gái một nhà thành thân.

Sánh đôi Xuân Tuyết Dương Trân,

Thu Băng Dương Bửu cân phân vợ chồng. (3320)

Đuốc hoa chén ngọc song song,

Trường loan gối phụng động phòng thêm xuân.

Ba ngày liền mở tiệc mừng,

Khắp nơi châu huyện đều dâng liễn đầy.

Người lui kẻ tới dầy dầy,

Gia Tô, thầy sãi cũng vầy coi chơi.

Cùng nhau bàn bạc một lời,

Đã ưng bỏ đạo Phật Trời theo Nho.

Theo Nho trên hưởng phước to,

Phấn vua giồi mặt nào lo phận hèn. (3330)

Cho hay công ở sách đèn,

Trải xưa nay cũng tiếng khen còn đời.

———– Chung ————

Viết một bình luận

error: Content is protected !!