Thằng cha thấy bói kia, đi đâu, có mướn đứa dắt để chỉ chừng đường sá. Mà nhằm đứa lý lắc hay chơi pha lửng; dặn nó hễ có mương thì nó la lên, cho thầy ta biết mà nhảy kẻo sụp.
Đi ngang qua chợ đông, nó muốn khuấy chơi, nó nói: “Mương, thầy mương ! Nhảy, thầy nhảy!”
Thầy nghe nói nhảy một chặp. Rồi nó nói: “Đây cái hào lớn, thầy cổi quần ra mà lội mới được.”
Anh thầy tin tưởng là thật, cổi tuột quần ra vắt vai đi xung xăng giữa chợ. Thiên hạ thầy trếu làm vậy, thì cười om cả chợ.