101 – Bậu với qua như khỉ ngồi trên bãi,
Chuột gặm tay cùi kiến cắn lỗ tai.
102 – Kể từ bạn với trước mai,
Xuân qua hè lại đã vài ba năm.
103 – Cóc kêu dưới vũng tre ngâm,
Thôi thôi nó đã âm thầm với nhau.
104 – Chê sông mà nước bàu,
Chê đây lấy đó có giàu hơn ai.
105 – Nằm bên tủ thuốc than dài,
Anh đau bịnh nặng biết bài thuốc chi.
106 – Rèn lòng vàng đá tri tri,
Dầu ai thay bạc đổi chì mặc ai.
107 – Trăm năm ai chớ bỏ ai,
Chỉ thêu nên phụng sắt mài nên kim.
108 – Tay cầm cái kéo cây kim,
Vai mang đượng lụa đi tìm thợ may.
109 – Bốn mùa hoa cúc nở xây,
Để cho trời định duyên nầy về đâu.
110 – Niềm tày những mảng lo âu,
Vẳng nghe trống điểm trên lầu trở canh.
111 – Giả đò mua khế bán chanh,
Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn.
112 – Đại vi đài vi các,
Tiểu vi đông vi lương,
Anh chẳng tham rộng ruộng lớn vườn,
Tham vì nhơn nghĩa, cang thường mà thôi.
113 – Trắng da vì bởi phấn giồi,
Đen da vì bởi em ngồi chợ trưa.
114 – Trắng da là đĩ anh ôi!
Đen da thật vợ ở đời với anh.
115 – Trăm năm thành lở anh bồi thành,
Giậu nghiêng anh sửa giậu bôn hành tại em.
116 – Có trăng nên mới phụ đèn,
Đặng nơi sang trượng phụ phàn nghĩa xưa.
117 – Còn duyên kẻ đón người đưa,
Hết duyên đi sớm về trưa một mình.
118 – Bao giờ cho mỏ xa đình,
Hạc xa hương án chung tình mới xa.
119 – Bậu nói với qua bậu không lang chạ,
Qua bắt đặng bậu rồi, đành dạ bậu chưa.
120 – Chanh chua thì khế cũng chua,
Chan bán có mùa khế bán tư niên.
121 – No nao gặp chốn sĩ hiền,
Vầy duyên kết bạn kẻo phiền mày châu.
122 – Đi đâu bỏ quạt loan châu,
Bỏ thương bỏ nhớ bỏ sầu cho em.
123 – Ở đời chi tốt bằng sen,
Quan yêu dân chuộng rã bèn cũng hư.
124 – Ngó lên đàng tóc em rẽ tư,
Tại bụng em từ chẳng phải tại anh.
125 – Thân em như thể trái chanh,
Lắc lẻo trên nhành nhiều kẻ ước mơ.
126 – Anh ngồi thuyền ngự cao cờ,
Xin anh đoái thiếp đặng nhờ tấm thân.
127 – Thân em như lọn nhang trần,
Mẹ cha chẳng có muôn phần cậy anh.
128 – Ví dầu chi thoẳng tơ mành,
Khéo câu thì đặng cá kình biển đông.
129 – Ngó ra ngoài biển minh mông,
Thấy chiếc thuyền rồng cất mái chèo đua.
130 – hãy cho bền chí câu cua,
Dầu ai câu trạnh câu rùa mặc ai.
131 – Riêng than đất rộng trời dài,
Thà cho ai phụ phụ ai bao đành.
132 – Lương dươn do túc đế, giai ngẫu tự thiên thành,
Vì con trăng kia chỉ rối tơ mành, chẳng nên chồng vợ cũng thành đệ huynh.
133 – Nhựt nguyệt tuy minh, nan chiếu phúc bồn chi hạ,
Đâu biết em còn một dạ như xưa.
134 – Bậu có chồng chưa bậu thưa cho thiệt,
Kẻo để anh lầm tội nghiệp ớ em.
135 – Bậu với qua duyên đà thậm bén,
Biết cha mẹ nàng chọn kén nơi nao.
136 – Cam sành dã dượi bờ ao,
Tưởng không anh hái có rào thì thôi.
137 – Cam sành chê đắng chê hôi,
Hồng rim chê lạt cháo bồi khen ngon.
138 – Cục đá lăn nghiêng lăn ngửa,
Khen ai khéo sửa cục đá lăn tròn.
Giận anh thì nói vậy, dạ còn thương nhau.
139 – Ra về trăng đã đứng đầu,
Vẳng nghe chó sủa, trên lầu điểm ba.
140 – Mười phần thương mẹ ở nhà,
Chín phần thương bậu còn là ngây thơ.
141 – Cùng nhau kết tóc xe tơ,
Trăm năm thiếp cũng đợi chờ mà thôi.
142 – Ô hô bình tích bể rồi,
Chén chung lỡ bộ bậu ngồi sao yên.
143 – Cu cu mà đỗ cửa quyền,
Lấy chồng chưa mãn ba niên lại về.
144 – Anh ngồi trước mũi ghe lê,
Chớ chi em đặng ngồi kề một bên.
145 – Anh mong chuốt ná lau tên,
Nhạn đậu chẳng bền công uổng danh hư.
146 – Chẳng chào thì bỉ trượng phu,
Chào thì gây oán gây thù cho em.
147 – Đàng trượng phu đừng thù mới đáng,
Đàng anh hùng đừng oán mới nên.
148 – Xa xuôi chẳng đặng cần quờn,
Dễ đây với đó giận hờn chi nhau.
149 – Thôi thôi quần tía xuống màu,
Dây lưng mua chịu khoe giàu với ai.
150 – Bậu buôn bán nuôi ai,
Bậu dầm sương phấn mại,
Bậu buôn bán nuôi mẹ già,
Nào nại tấc công.