Ngày hôm sau, Chu Cẩn từ từ mở mắt, vô thức nhìn rèm cửa trắng nhạt một lúc mới dần tỉnh táo lại. Chân cô vừa cử động liền đau, thắt lưng ê mỏi, gắng gượng trở mình. Hai mắt Chu Cẩn khép hờ, cô ngồi dậy, hỏi: “Mấy giờ rồi?” “Tỉnh rồi à?” Cuối … Đọc tiếp