Hồi thứ 06

Trang Tử Minh chẳng vị tình khảo án Hồ Quốc Thanh e tội nặng hại mình. Tô Thường Hậu kai rồi đứng khoanh tay, mắt chưa ráo giọt mà nhìn quan phủ, mong chờ nghe coi quan phủ có vấn tra mình không hay đâu Tô Thường Hậu đã mỏi chờ, mà không nghe hỏi … Đọc tiếp

Hồi thứ 05

Tô Thường Hậu chịu hàm oan nơi ngục thất Hồn Đào Anh đội trạng cáo giữa công đường. Quan Phủ doãn trước đã muốn cho đặng lòng Hồ Quốc Thanh, sau nhờ người giúp đỡ, nên đã sẵn lòng tra khảo Tô Thường Hậu cho ra, để kết án tử hình, xử quyết Tô Thường … Đọc tiếp

Hồi thứ 04

Tình nặng, khóc giọt hồng thành họa Oan hồn, nhờ lượng cả minh oan. Hồ nghe vợ nói trúng ý mình muốn, nên không cản đảng. Cứ việc để cho vợ bưng nhạo ra đi xuống hầm, rồi Hồ nhẹ gót bước theo; Hồ phu nhơn nào biết. Xuống tới hầm là chỗ Hồ Quốc … Đọc tiếp

Hồi thứ 03

Thây xử nữ bèo mây đành chông lấp, Hồn phu nhơn mái rượu luống dật dờ. Người bán ngọc tỏ tình thành thiệt, Xin bà đừng than tiếc uổng công: “Một bộ châu là của mấy đồng, Bà phải chịu cực lòng tìm tỏi!” Nói vừa dứt lời rồi lại nói: “Bấy giờ đêm tăm … Đọc tiếp

Hồi thứ 02

Nhìn nước miếng mà tường gia biến Xem lá “xâm” gây chuyện phong tình. Một cơn mưa gió nặng nề, Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương. Từ gặp nàng nơi Bảo Anh tự vì, mình phải lòng nàng mà mưu sự cải trang giả cuộc vào dinh bán ngọc, nàng đã hết lòng … Đọc tiếp

Hồi thứ 01

Người bán ngọc bày mưu mua ngọc, Kẻ vô tình mắc kế say tình. Trong nước Trung Huê, người có đến có biết, không tỉnh nào người xinh cảnh lịch bằng tỉnh Tô Châu; thật là một cảnh phiền ba, nữ tú nam thanh, quan quân đô hội. Người chưa từng biết đến, mới để … Đọc tiếp

error: Content is protected !!