008 – Tửu điếm xuân du

Bản gốc chữ Nho (*)

Phiên âm

Thừa hứng phiêu nhiên phóng ngọc tung,

Đông phong tương dẫn hướng Lâm Cùng (1).

Thanh liêm chiêu ẩm thùy tân liễu,

Thúy cái nghênh tân đĩnh cổ tùng.

Xuân tứ vô nhai tùy xứ lạc,

Nhân sinh thích ý kỷ thời phùng.

Giải lan vị vấn anh trần khách,

Ngũ đẩu (2) như hà tửu nhất chung?

Dịch nghĩa: Xuân chơi quán rượu

Thừa hứng lâng lâng đi chơi khắp nơi,

Gió đông dẫn dắt đến Lâm Cùng.

Mời vào uống, liễu mới rủ như rèm xanh,

Đón khách, cây tùng cổ đứng như lọng biếc.

Tứ xuân không bờ bến, tùy nơi hưởng thú vui,

Đời người mấy khi gặp được lúc thích ý.

Cuộc tàn hỏi khách trong trường danh lợi,

Năm đấu gạo có bằng một chung rượu hay không?

Chú thích

(1): Lâm Cùng: Tên đất thuộc tỉnh Tứ Xuyên. Đời Hán, Trác Văn Quân trốn theo Tư Mã Tương Như đến Thành Đô, nhưng không sống nổi, lại phải trở về quê hương Lâm Cùng, vợ chồng mở quán rượu bán nuôi thân.

(2): Ngũ đẩu: Đào Tiềm đời Tấn khi từ quan về nói: Ngã bất vị ngũ, đẩu mễ chiết yêu (Ta không vì năm đấu gạo – lương của quan – mà phải khom lưng).

Hoài Anh dịch thơ

Thừa hứng lâng lâng gót ngọc tung,

Gió đông đưa lối tới Lâm Cùng.

Rượu mời: màn phất xanh tơ liễu,

Khách đón: lọng giương biếc cội tùng.

Xuân tứ vô bờ tùy chốn hưởng,

Đời người thỏa ý mấy phen mong.

Cuộc tàn hỏi khách trường danh lợi,

Năm đấu có bằng chung rượu không?

Nguyễn Khuê dịch thơ

Nhân hứng thung dung dạo khắp vùng,

Gió đông dẫn lối đến Lâm Cùng.

Rượu mời, liễu mới cờ xanh phất,

Khách đón, tùng xưa lọng biếc giong.

Xuân tứ mênh mông tùy chốn hưởng,

Nhân sinh mấy thuở thỏa lòng mong.

Lợi danh hỏi khách khi tàn cuộc:

Năm đấu bằng chăng rượu một chung?


(*): Tôi chưa tìm được bản gốc chữ Nho, sẽ bổ sung sau.

Viết một bình luận

error: Content is protected !!