Chương 13

Thông qua điều tra của cảnh sát, đại khái cũng biết được tình hình cơ bản của Lại Tam. Lại Tam tên thật là Lại Chính Thiên, là em họ của Hạ Vũ – ông chủ quán bar Phượng Hoàng Lửa. Vì hai người là họ hàng thân thích nên Lại Tam nhận được sự … Đọc tiếp

Chương 12

Ngày hôm sau, Chu Cẩn từ từ mở mắt, vô thức nhìn rèm cửa trắng nhạt một lúc mới dần tỉnh táo lại. Chân cô vừa cử động liền đau, thắt lưng ê mỏi, gắng gượng trở mình. Hai mắt Chu Cẩn khép hờ, cô ngồi dậy, hỏi: “Mấy giờ rồi?” “Tỉnh rồi à?” Cuối … Đọc tiếp

Chương 11

Đôi mắt anh sáng như sao, lại gần trong gang tấc khiến Chu Cẩn nhìn mãi không rời. Giang Hàn Thanh cởi áo sơ mi ra. Nhìn bên ngoài thì thấy anh có vẻ thư sinh, nho nhã, dáng người mảnh khảnh, nhưng phần cơ bụng lộ ra lại rất săn chắc. Chu Cẩn không … Đọc tiếp

Chương 10

Đồng tử Chu Cẩn co lại, ánh mắt đảo qua đảo lại trên mặt Giang Hàn Thanh. Không thể, thật sự không thể. Vào lúc này cô không nên nhớ đến Tưởng Thành, nhớ về ngày mưa tầm tã đó. Tưởng Thành cầm ô che cho cô, khi cười, đôi mắt đen sáng rực, lộ … Đọc tiếp

Chương 09

Lại Tam thuận theo ánh mắt của Chu Cẩn nhìn ra ngoài, người đàn ông đó có diện mạo khôi ngô, lạnh lùng, đôi mắt đen láy lạnh đến cực độ. Trong lòng bỗng hiện lên nỗi sợ hãi vô căn cứ, Lại Tam thu tay về, một lúc sau mới lấy lại bình tĩnh … Đọc tiếp

Chương 08

Môi Tưởng Thành gần như kề sát gò má cô, mùi thuốc lá nồng hơn. Chu Cẩn nghiêng mặt né tránh, cơ thể cô hơi run, gằn từng chữ nói: “Đừng chạm vào tôi, tôi sợ bẩn.” Toàn thân Tưởng Thành đột nhiên cứng đờ. Chu Cẩn thuận tay nhặt cây chổi đang dựng phía … Đọc tiếp

Chương 07

Tưởng Thành nhìn xuống cậu thanh niên đang nằm rạp trên đất, chậm rãi cất giọng: “Vận may của nhóc cũng không tồi đâu, gặp được người tốt rồi. Chị gái này đã quan tâm nhóc như thế thì phải báo đáp cho tốt đấy.” Cậu ta ngây ngốc, đôi môi run rẩy, một lúc … Đọc tiếp

Chương 06

Suy xét nhiều khả năng nghi phạm có súng trong tay, đội trọng án xin chi viện từ bên đặc cảnh. Đàm Sử Minh liên tục nhấn mạnh lúc khai trương quán bar vô cùng phức tạp, nếu không phải tình huống bắt buộc thì không được nổ súng. Trong nhiệm vụ lần này ông … Đọc tiếp

Chương 05

Xe vững vàng lăn bánh, tiếp tục đi về phía khách sạn Thượng Duyệt. Chu Cẩn ngồi bên vị trí phó lái, đang mãi suy nghĩ sẽ hỏi thế nào mới có thể nhanh chóng khoanh vùng thân phận của nạn nhân. Giang Hàn Thanh để ý thấy cô cúi đầu viết vào sổ tay, … Đọc tiếp

Chương 04

Nghe nói biệt danh này cũng một phần vì lần đầu đi tập súng trong đại đội ngày đó anh đã mặc bộ âu phục màu đỏ rượu. Chu Cẩn gần như có thể hình dung ra lúc đó trông anh như thế nào, mặt mày tuấn tú, khí chất sạch sẽ, nhưng có một … Đọc tiếp

error: Content is protected !!