Chương 23

Một mình Tiểu Dương trong phòng làm việc. Cậu kê ba cái ghế lại làm giường, nằm xuống ôm cánh tay và rất nhanh đã ngủ say. Mãi cho đến sáng, bị tiếng gõ cửa đánh thức, Tiểu Dương tưởng có nhiệm vụ mới nên vội vàng sửa sang lại quần áo rồi đi mở … Đọc tiếp

Chương 22

“Chúng tôi hẹn gặp ở địa điểm đó.” Trong phòng thẩm vấn, hô hấp của Hoàng Tùng càng ngày càng nặng nề, tóc bị cậu ta vò đến rối tung. Cậu ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Đêm hôm đó trời mưa phùn, gần mười hai giờ Quan Linh mới đến. Vốn dĩ … Đọc tiếp

Chương 21

Bầu trời hôm đó đặc biệt u ám. Trong phòng 308 của khách sạn Thượng Duyệt không bật đèn, tiếng nhạc réo rắt. Quan Linh dựa vào cửa sổ, cúi người cởi tất đen. Cô ấy biết cách làm thế nào cởi đồ sao cho đủ quyến rũ. Từ từ, trượt xuống từng chút từng … Đọc tiếp

Chương 20

Bọn họ đều cần yên tĩnh một lúc. Cánh cửa đóng lại, hoàn toàn ngăn cách hai người. Đứng trên hành lang, Giang Hàn Thanh nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên vết hằn trên cổ Chu Cẩn. Anh nghiến răng, dựa lưng vào tường, nhiệt độ lạnh lẽo khiến anh trấn tĩnh hơn. Vào … Đọc tiếp

Chương 19

Đàm Sử Minh một mình đưa Hoàng Mao ra ngoài thẩm vấn, trước đây ông thường dẫn Chu Cẩn đi cùng trong những lần như vậy, nhưng lần này ông gọi Tiểu Triệu theo. Đàm Sử Minh nói: “Cháu còn chưa đủ mất mặt sao?” Chu Cẩn lấy cà vạt đồng phục ra đeo lên … Đọc tiếp

Chương 18

Đêm khuya, trong phòng thẩm vấn. Lại Tam mệt mỏi ngửa mặt lên thành ghế, nhắm mắt lại, không chú tâm mọi chuyện, thỉnh thoảng trả lời vài câu, như đang khiêu khích cảnh sát trong phòng thẩm vấn. Chu Cẩn tỉ mỉ quan sát cử chỉ của Lại Tam qua tấm kính chắn một … Đọc tiếp

Chương 17

Chu Cẩn nhìn bộ dạng khó chịu của anh, trong lòng hỗn loạn khó tả. Cô rút một tờ khăn giấy trong hộp đưa cho Giang Hàn Thanh, hỏi: “Anh không thể ăn cay à?” Bị Chu Cẩn hỏi ngược lại, Giang Hàn Thanh chỉ đành gật đầu. Cơn giận không rõ từ đâu dâng … Đọc tiếp

Chương 16

Khi hai người đi vào nhà hàng Tứ Xuyên, trước tiên Chu Cẩn đặt chủ quán làm chín phần cơm hộp gửi đến đội trọng án. Bởi vì họ là khách quen của nhà hàng, hai bên vốn quen thuộc nên cứ theo lệ cũ, làm đủ hai mặn hai chay, phiền họ mang đến … Đọc tiếp

Chương 15

Cả người Tưởng Thành lập tức cứng đờ, trong khoảng không yên lặng dường như không nghe được hơi thở của anh ta. Trong đầu anh ta hiện lên vô vàn suy nghĩ và những câu nói, muốn nói gì đó nhưng lại trống rỗng. Tưởng Thành dùng ngón tay vuốt nhẹ má cô, cuối … Đọc tiếp

Chương 14

Ánh mắt Chu Cẩn lạnh lùng chống lại ánh nhìn ngả ngớn của anh ta. Anh ta tựa như nhận thua, cong môi cười rồi quay về vẻ đàng hoàng. Đàm Sử Minh hỏi: “Nếu cậu và Quan Linh có quen biết nhau, vậy cô ấy chưa từng kể cậu nghe chuyện về Lại Tam … Đọc tiếp

error: Content is protected !!