Sự biến mất của người phụ nữ 69 tuổi
Một ngày đẹp trời năm 1969, Olivia Durand-Deacon – một người phụ nữ 69 tuổi với khối tài sản kếch xù gặp gỡ đối tác làm ăn tên John George Haigh (40 tuổi).
Cuộc gặp mặt này được Haigh sắp xếp với lý do dẫn bà Olivia đến thăm công xưởng của mình tại West Sussex (Anh quốc), cách London 45 dặm (khoảng 72km) về hướng Nam. Công xưởng này được cả hai dự tính sử dụng để sản xuất móng tay giả nhân tạo.
Tuy nhiên, đó cũng là lần cuối cùng bà Olivia xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Người phụ nữ 69 tuổi này sau đó bặt vô âm tín, khiến cho bạn bè của bà rất lo lắng và tức tốc đi báo cảnh sát. Với tư cách là người cuối cùng gặp gỡ bà Olivia, Haigh cũng sốt sắng tham gia vào công tác tìm kiếm người mất tích. Tuy nhiên, ngay từ khi bắt đầu điều tra, cảnh sát đã có những nghi ngờ về gã đàn ông ít nhiều mờ ám này.
Sau khi lục soát phòng khách sạn mà Haigh ở, cảnh sát tìm thấy một chiếc áo khoác lông thú và một ít giấy tờ được cho là thuộc về bà Olivia. Ở khu xưởng của gã, người ta chỉ tìm thấy một thùng chứa axit – thứ sẽ mở ra một chương đen tối trong lịch sử tội phạm nước Anh – gã sát nhân phi tang xác người bằng axit.
Cách thức thủ tiêu xác người của gã sát nhân máu lạnh
Điều bất ngờ là khi bị thẩm vấn tại đồn, John Geogre Haigh đã khai tuốt tuồn tuột mọi thứ, từ việc sát hại bà Olivia cho tới phương thức thủ tiêu xác nạn nhân. Gã liên tục làm nhảm rằng: “Bà Olivia đã biến mất rồi, các người sẽ không bao giờ tìm thấy bà ta nữa đâu.” Gã cho rằng, chỉ cần không tìm thấy xác nạn nhân thì không ai có thể kết tội được hắn.
Tuy nhiên, có người đã không chịu thua Haigh, đó là bác sĩ pháp y Keith Simpson.
Trong công xưởng tội ác nơi phi tang xác bà Olivia của John, bác sĩ Keith đã tỉ mẩn tìm kiếm các bằng chứng và dừng lại trước một:”vũng nước màu vàng – trắng ở bên cạnh tòa nhà.” Sau khi xem xét kỹ khu vực đó, ông nhận thấy có một số viên sỏi có hình dạng và độ bóng khác hẳn với sỏi thường trên nền đất.
Lập tức cho rằng đó là sỏi sinh ra từ cơ thể người, Keith Simpson đã thu nhặt lại và tiếp tục đào bới quanh vũng nước khả nghi kia để kiếm tìm bằng chứng.
Những nỗ lực này đã có kết quả khi đội pháp y tìm thấy hơn 12kg mỡ người, một phần của chiếc chân trái, 18 mẩu xương vụn từ chân và đốt sống cùng hàm răng còn nguyên vẹn của bà Olivia. Quan trọng hơn, chiếc túi xách của người phụ nữ xấu số cũng được tìm thấy ở cùng địa điểm này.
Haigh ngay lập tức bị cáo buộc tội giết người. Tuy nhiên điều kinh khủng là, bà Olivia không phải nạn nhân đầu tiên, hay thứ 2, thứ 3 của gã. Trước người đàn bà giàu có xấu số, đã có tới 5 người bị Haigh sát hại và phi tang theo cùng cách thức tàn nhẫn này trong khoảng thời gian từ năm 1944 tới 1949.
Các nạn nhân của Haigh đều bị phi tang trong axit Sulphuric – một loại axit cực mạnh có thể sử dụng để phân rã chất hữu cơ. Về lý thuyết, chỉ cần qua vài ngày ngâm trong chất ăn mòn cực mạnh này, một người trưởng thành có thể biến mất không còn lại dấu vết. Hàm răng của bà Olivia còn tồn tại là do chúng là răng giả – một chi tiết không ngờ đã tố cáo tội ác của Haigh.
Công xưởng ác mộng của John Geogre Haigh
Sau khi bị kết án, cảnh sát nhanh chóng phát hiện ra Haigh đã có tiền án tiền sự về tội lừa đảo và ăn trộm trong suốt 7 năm từ 1947 tới 1943. Điều kỳ lạ là, một vài người bạn của Haigh đã biến mất cũng trong khoảng thời gian từ năm 1944 tới 1949; trong đó phải kể tới William McSwan.
Haigh sau đó đã thú nhận rằng mình đã giết người bạn McSwan và thủ tiêu anh trong một thùng axit đậm đặc vào tháng 9 năm 1944. Sự biến mất của McSwan bị che mờ bởi màn kịch mà Haigh dựng nên, rằng anh đã trốn khỏi địa phương để tránh lệnh điều quân phục vụ thế chiến II.
Tuy nhiên, cha mẹ McSwan đã nghi ngờ câu chuyện của Haigh; gã sát nhân máu lạnh này sau đó đã giết luôn 2 người này rồi bỏ trốn tới London sau khi bán sạch gia sản nhà McSwan. Hai người này không bị phi tang bằng axit đậm đặc.
Tại London, Haigh xin vào làm ở một công xưởng tại West Sussex. Tại đây, gã được giao hẳn công xưởng để quản lý, gián tiếp biến nơi đây thành một lò sát sinh và phi tang xác chết.
Tháng 2 năm 1948, sau khi tiền của nhà McSwan đã bị tiêu hết, Haigh lại nảy ra ý định cướp của giết người. Gã dụ Tiến sĩ Archibald Henderson và vợ của ông tới xưởng của mình rồi ra tay sát hại bằng súng, sau đó phi tang xác bằng phương thức quen thuộc. Tiền của nhà Henderson cũng bị tiêu hết chỉ trong 1 năm, và bà Olivia trở thành nạn nhân kế tiếp.
Tại tòa, Haigh thú nhận đã giết 9 người, tuy nhiên chỉ có 6 nạn nhân kể trên được cảnh sát xác nhận. Dù được luật sư bào chữa có bệnh điên, thế nhưng Haigh vẫn bị kết án tử hình và treo cổ vào năm 1950, khép lại vụ án “sát nhân axit” kinh hoàng ám ảnh London một thời.