Lão kia nghèo, đi gặt mướn, vùi lấy lông lúa gặp một lũ con nít bắt thoa cho đứa nầy, đứa kia cùng mình. Nó về nó xót nó ngứa; nổi mề đay, sinh ghẻ sinh chóc. Thì lão tới giả đò làm thầy pháp.
Cha mẹ mấy đứa con nít nghe nói, chạy tới hỏi thầy có phương chi giùm cho trẻ nhỏ. thì thầy nói: “Nó bị ma mèo khuấy nó đó, giống gì? Bây giờ phải nấu cơm nếp cho nhiều.”
Ai nấy chạy về nấu đem tới. thầy mới lấy nắn tinh những mèo bằng cổ tay, cổ chơn, để đầu ghế. Rồi biểu múc hai ba thùng nước để đó, biểu đem con nít đến. Thấy đứng dậy hò hét một chặp; rồi mới đọc; “Mèo mẻo, mèo meo, mèo đừng nghẹo trẻ, tao bẻ mèo ra, tao tra vào đãy, tao quảy mèo đi… Kim niên, kim nhựt, kim ngoạt, kim thì… kim năng, thỉnh giải.”
Đọc rồi bẻ cổ mèo bỏ vào đãy hết. rồi biểu đem con nít tắm đi thì hết. Ba mươi đời thứ xót, hễ tắm thì hết; thầy làm lối, lấy cơm nếp đem về một bữa lứ lừ.