Có một người cũng có chứng hay nói xạo mà kiếm ăn. Đi tới nhà người ta lạ, tính la lết đó chấy ba hột cơm dằn bụng; mới bày chuyện nói.
Người ta hỏi anh làm việc chi, thì anh ta nói mình là thợ hàn kim. Trong nhà mừng, lo dọn cơm nước cho chú thợ ăn. Ních cho một bụng cơm no nóc. Trầu thuốc tử tế.
Trong nhà với hàng xóm nghe đem kim lại, cậy thợ hàn giùm. Thợ lãnh lấy hốt cả bụm, rồi mới hỏi: vậy chớ còn mấy cái miểng sứt ra ở đâu, kiếm đem lại đây, tôi hàn mới được.
Mà đời nào ai lượm cái miếng nhỏ mà để dành? Té ra tốn một bữa cơm vô lối, chẳng nhờ được cái cóc rác gì hết.