Thằng cày mở trâu ra sắm sửa đi cày. Ra đồng cày đàng kia qua đàng nọ. Trâu mệt đà le lưỡi. Mà mắc cày ruộng gần chơn núi, Chi cày thì thằng trai cầm cày hò hét, đánh đạp thá ví con trâu đà cơ khổ, lại thêm chửi rủa hành hạ quá chừng.
Con cọp ngồi rình trong bụi, ngó thấy vậy, thì giận lắm. Đến buổi thôi cày, thằng chăn thả trâu ra đi ăn. Con cọp mới lại gần kêu con trâu, mắng nhiếc sao có chịu làm vậy: “Mầy có vóc giạc mạnh mẽ sức lực, lại có hai cái sừng nhọn, là khí giái mầy, sao mầy không cự không chống? Để gầm đầu mà chịu nó? Theo làm đầy tớ nó cho nó phạt mầy? Nó leo nó cỡi lưng cỡ cổ mầy như vậy?”
Con trâu mới nói rằng: “Trời sinh muôn vật, mà khôn thì làm sao cũng hơn mạnh thôi. Dầu mầy nữa cũng thua nó, huống chi là tao.”
Con cọp tức giận, mới nói rằng: “Tao có nghề trong mình, tao lại mạnh, cho mười nó đi nữa tao cũng làm chết, lựa là một.”
Con trâu nói: “Vậy thì mầy đi lại đây, đặng tao kêu nó đánh với mầy cho biết sức.”
Con trâu mới kêu thằng cày lại. Anh trai cày lơn tơn lại nói với con cọp rằng: “Tao bây giờ đang đói bụng, không có lẽ mà đánh với mầy đặng.”
Con cọp nói: “Vậy thì mầy đi ăn cơm đi, rồi có lại mà đánh với tao.”
Thằng cày nói: “Mầy hay nói láo lắm. Tao bỏ tao về, thì mầy chạy mất đi, còn gì đâu mà đánh?”
Con cọp nói: “Tao chẳng thèm trốn; mầy nói tao đọa kiếp. Mặt nào, chớ mặt nầy có chạy đâu!”
Thằng cày nói: “Như có thiệt làm vậy, thì rồi tao trói mầy lại đây, đặng tao về tao ăn cơm cho no, rồi tao ra mở mầy ra, đặng mầy đánh với tao. Như vậy mới chắc, không thì mầy trốn đi, tao có biết đâu đặng.”
Con cọp ỷ mình mạnh, thì nói: “Tao chẳng có sợ gì, trói thì trói.”
Nó mới đề cho thằng cày trói nó xong xả rồi, thằng cày mới chạy đi bẻ cây lại đánh con cọp. Con cọp mắc trói thất thế, vùng vẫy không được, bị đòn mà chết. Con trâu khi ấy mới khẻ miệng con cọp rằng: “Tao đã nói với mầy ấy, mầy không muốn nghe tao: mầy ỷ mầy sức lực mạnh mẽ mà thôi. Bây giờ mầy chết là đáng số mầy lắm. không thương hại lấy một chút.”
Ấy là mạnh mà không mưu; ỷ thế mạnh mà khinh dễ người ta. Có người tuy yếu thế yếu sức, mà cao mưu, nên nhiều khi thắng được kẻ mạnh quờn, mạnh thế mà thấp mưu.