Con ruồi con muỗi với con chim sắc, rủ nhau đi dạo đồng chơi. Ra đậu trên lá sen ở dưới bàu, nước trong mát mẻ lắm. Mới hỏi thăm nhau việc ăn ở thế nào, sướng cực làm sao.
Anh ruồi mới nói: “Tôi thì là sướng nhứt, có ai ví cho bằng. Từ Thiên Tử chí ư thứ dân, hễ có dọn yến tiệc gì, thì tôi ăn trước hết. Mâm cao cỗ đầy, ăn trên ngồi trước, hưởng trước chúng hết cả.”
Anh muỗi lại nói: “Tôi giống gì chẳng hạy, chớ mặt son má hồng nào, tôi cũng hưởng hết, sướng lắm.”
Anh chim sắc nói: “Tôi cũng sướng nữa: hễ là lúa sớm lúa mùa chi, thì tôi hưởng trước đi hết.”
Con rùa ở đâu dưới, bò lại cũng tranh sướng với chúng. Các con thượng cầm đó mới hỏi: “Ừ, anh sướng làm sao, nói cho tôi nghe với.”
“Tôi ở đây mát mẻ ăn uống vui chơi.”
“Mà anh ăn những vật gì nói nghe thử?”
“Thiếu gì món ăn: hột sen, sủ sen, cá rô, cá sặc, cá lóc, cá trê, đủ thứ.”
“Anh nói anh ăn nó, mà sao hãy còn thấy lên đánh móng đấy đi vậy?”
Con rùa nói: “Là không tôi có rau muống, tôi ăn rau muống thôi; tôi không có ăn các thứ ấy.”
Các con thượng cầm mới kêu nhau đi về. Anh rùa ra cầm lại: “Khoan đã nào, ở chơi về chi lật đật?”
Con ruồi mới nói: “Thôi, tưởng anh làm sao, cái này anh ăn những rau muống không, mấy tôi ở lại làm chi, đến ăn các thứ ấy.”