Hiện trường của tội ác
Ngôi biệt thự xa hoa bằng đá vôi màu xám ở số 20 đường 65 thành phố New York có kiến trúc rất đặc biệt để xua đuổi tà ác.
Cánh cửa chính của căn biệt thự được chạm khắc hình ảnh một vị thần với đôi cánh mọc trên đầu, miệng mở to như gầm gừ đe dọa những ai đi ngang qua. Người ta nói rằng, ban đêm, vị thần đó sẽ bay đi nơi khác để nghỉ ngơi, vị thần sẽ quay về lúc bình minh để bảo vệ cuộc sống của những người sống bên trong căn biệt thự đó.
Nhưng sáng sớm ngày 5/7/1998, vị thần đó đã không thực hiện được công việc của mình. Ngày hôm đó, đường Đông 65 của thành phố New York khá yên ắng. Đêm qua, người dân ở đây vừa ăn mừng một lễ hội lớn và giờ đây họ đang chìm vào giấc ngủ.
Lúc này, trên sảnh căn biệt thự, một người phụ nữ trung niên kéo theo một chiếc vali lớn, một chàng trai trẻ khoảng 20 tuổi cao lớn và vạm vỡ, khá điển trai với mái tóc gợn sóng đang cố giằng lấy chiếc vali. Họ vừa to tiếng với nhau bên trong căn biệt thự. Người phụ nữ lúc này vẫn nói rất to trong khi đôi mắt nam thanh niên hiện rõ sự tức giận.
Cả hai vội vã tiến về phía chiếc xe Lincoln Town màu xanh lá cây. Từ chiếc vali, một vài chấm đỏ nhỏ xuống nền đất. Nhìn kỹ hơn, đó chính là những giọt máu. Chiếc xe nhanh chóng lao đi.
Cũng kể từ ngày đó, không ai còn nhìn thấy bà Irene Silverman, 83 tuổi, chủ nhân căn biệt thự này. Những gì còn lại chỉ là vết máu bên trong ngôi biệt thự mà cảnh sát cho rằng cũng chính là hiện trường của một vụ án.
Người phụ nữ giàu có
Irene Silverman sinh năm 1916, là con gái duy nhất trong một gia đình không mấy khá giả. Tuy nhiên, cha của Irene đặc biệt thích múa ba lê và muốn con gái mình giống như Carlotta Zambelli, một nghệ sĩ ba lê nổi tiếng của thế kỷ 20. Ông đã vất vả kiếm tiền để trả học phí đắt đỏ khi cho con gái mình theo học môn nghệ thuật này.
Năm 1932, khi nước Mỹ đang trải qua cuộc khủng hoảng, Irene được mẹ đưa đến New York. Mang theo giấc mơ trở thành một nữ diễn viên ba lê nổi tiếng, Irene theo học một biên đạo múa nổi tiếng. Mẹ Irene nhận thêm việc may trang phục vào ban đêm để có tiền đóng học cho con.
Irene không thích múa nhưng vẫn cố học để làm vui lòng cha mẹ. Tuy nhiên, dù có vóc dáng quá bé so với tiêu chuẩn của một diễn viên múa, sau 8 năm cố gắng, Irene đã thành công. Cô đã trở thành một diễn viên múa nổi tiếng.
Trong một buổi biểu diễn, Irene gặp Samuel Silverman, một ông trùm bất động sản nổi tiếng thời điểm đó. Samuel hơn Irene chục tuổi, anh hoàn toàn bị thu hút bởi những màn biểu diễn của cô diễn viên múa nhỏ nhắn. Ông đánh giá Irene là một cô gái thông minh, sự thông minh của cô khiến Samuel quyết định cưới cô làm vợ.
Năm 1941, cuộc hôn nhân giữa hai người nhanh chóng được diễn ra. Sau hôn nhân, việc kinh doanh của Samuel rất thuận lợi nhưng cái tên Irene dần dần ít được nhắc đến.
Năm 1973, Samuel bất ngờ qua đời vì bệnh ung thư. Hơn một năm sau đó, mẹ Irene cũng mất. Irene sống một mình với căn biệt thự xa hoa và số tài sản khổng lồ. Căn biệt thự của vợ chồng Irene được chia thành từng dãy, sửa sang thành những căn phòng sang trọng nhất để cho thuê với giá 6000 USD/tháng.
Sau khi bà Irene mất tích, cảnh sát lập tức tiến hành điều tra.
Hai mẹ con nghi phạm
Sau khi chồng qua đời, bà Irene Silverman chia căn biệt thự của mình ra thành từng dãy, sửa sang thành những căn phòng sang trọng để cho thuê. Bà không cần tiền nhưng bà thích kinh doanh. Một số nhân vật nổi tiếng cũng cùng sống trong căn biệt thự này với giá 6000 USD/tháng.
Trước kì nghỉ, căn biệt thự đã được dọn dẹp lại. Những vị khách thuê nhà đã về với gia đình. Bà Irene Silverman cũng cho tất cả những người làm của mình được nghỉ lễ, căn biệt thự rộng lớn trở nên vắng vẻ.
Cảnh sát đã nhanh chóng vào cuộc điều tra và không khó để phát hiện rằng vào ngày bà Irene Silverman biến mất, chỉ còn lại hai mẹ con cũng là khách thuê trong ngôi biệt thự. Đó là Sante Kimes cùng con trai Kenny Kimes. Cảnh sát nhận định đây hai nghi phạm chính của vụ mất tích. Vì là khách thuê nên cả hai thông thuộc từng ngóc ngách ở đây và dễ dàng tiếp cận với nạn nhân.
Tập trung điều tra, các thám tử biết được một vài ngày trước khi bà Irene biến mất, hai mẹ con Sante đã gặp người bạn cũ là Stan Patterson tại Las Vegas. Stan Patterson đã bán cho Sante một khẩu súng.
Ngoài ra, cảnh sát cũng phát hiện rất nhiều bằng chứng liên quan khi họ tới kiểm tra tại nhà riêng của Sante bao gồm: Giấy tờ sở hữu căn biệt thự và một số giấy tờ sở hữu bất động sản khác mang tên Irene, một khẩu súng Glock 0,9 và một khẩu súng Beretta 0,22. Không những vậy, một tờ giấy chuyến nhượng bất động sản ký tên Irene Silverman được Sante làm sẵn. Ngay lập tức, hai mẹ con Sante bị bắt giữ.
Người phụ nữ ba đời chồng
Sante Kimes sinh ngày 24/7/1934 tại Oklahoma, là con thứ ba của một gia đình bốn người con. Cha cô là người Ấn Độ, mẹ là người Ailen. Cha mẹ Sante di cư đến miền Nam California khi mới 30 tuổi. Cuộc sống quá khó khăn khiến mẹ Sante trở thành gái mại dâm ở Los Angeles, bỏ mặc con cái lang thang.
Cuối cùng, một cặp vợ chồng trẻ là Kelly và Dorothy Seligman sở hữu những cửa hàng lớn trên những con phố chính của Los Angeles đã nhận nuôi Sante.
Sante sở hữu gương mặt xinh đẹp. Khi còn đi học, cô bé tóc đen gốc Ấn này luôn dành được thứ hạng cao. Tuy nhiên, hành vi ăn cắp vặt của Sante cũng dần hình thành. Sante đã nhiều lần lấy thẻ tín dụng của cha nuôi đi mua sắm ở những trung tâm lớn.
Vào ngày tốt nghiệp trung học của mình, tháng 6/1952, Sante tuyên bố sẽ theo học đại học để trở thành một nhà báo. Nhưng thay vào đó, chỉ 3 tháng sau, cô kết hôn với một người bạn trai thời trung học, nhưng cuộc hôn nhân chỉ kéo dài trong vài tháng.
Năm 1956, cô gặp lại bạn cũ Edward Walker. Họ kết hôn và có một người con trai là Kenneth Kimes. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân thứ hai này cũng sớm kết thúc khi Edward phát hiện vợ mình thường xuyên trộm cắp.
Sau khi ly hôn, Sante quay lại Los Angeles và trở thành gái mại dâm. Theo hồ sơ của cảnh sát, cô bị bắt thêm nhiều lần sau đó cũng vì tội trộm cắp.
Thời gian làm gái mại dâm, Sante đã nuôi ý định “săn” một đại gia và cuối cùng, người lọt vào “mắt xanh” của cô là triệu phú Kenneth Kimes. Thời điểm gặp Sante, Kenneth sở hữu số tài sản lên đến 10 triệu đôla Mỹ.
Tuy nhiên sau hôn nhân, Sante mới phát hiện chồng mình là một người kiểm soát tài chính rất khắt khe. Số tiền Sante nhận được như một khoản trợ cấp cho những việc Sante phục vụ Kenneth hàng ngày. Theo Sante, Kenneth là một người chồng lăng nhăng và coi tiền là tất cả.
Sante đệ đơn xin ly dị vào năm 1963 và không nhận được nhiều sao đó. Cuộc hôn nhân sớm kết thúc không như mong đợi của Sante nhưng cậu con trai riêng của Sante đã học được khá nhiều từ Kenneth, đó là những thủ thuật, chiêu trò kinh doanh. Cũng từ đây cùng với sự hỗ trợ của con trai mình, Sante trở thành một tội phạm giết người nổi tiếng.
Người đàn bà đáng sợ
Trong nhiều năm, Sante thường đi du lịch đến Mexico và thuyết phục các cô gái nghèo tới giúp việc cho mình với lời hứa về một mức lương hậu hĩnh và một cuộc sống tốt hơn. Tuy nhiên sau đó, họ không những không nhận được đồng tiền công nào mà còn bị coi như nô lệ và ra sức hành hạ.
Một số người từng làm việc cho gia đình này cho biết, căn nhà luôn được khóa chặt và không ai được ra ngoài khi không có sự cho phép của Sante. Mọi người làm phải đi chân đất khi phục vụ Sante. Thường xuyên có tiếng la hét xuất hiện bên trong căn nhà.
Một ngày, cảnh sát bất ngờ đột nhập vào nhà Sante ở California và chứng kiến cảnh Sante hành hạ người giúp việc. Tại tòa, những người giúp việc đã khai tất cả mọi chuyện. Họ từng bị bà chủ dùng súng dọa bắn, dí bàn là nóng vào người hay bắt tắm bằng nước sôi, nhốt họ trong tủ quần áo cả đêm.… Những lời khai đã gây choáng váng cho những người tham dự. Sau nhiều lần phạm tội, lần đầu tiến Sante phải ngồi tù với thời hạn 5 năm.
Năm 1989, khi bước ra khỏi cánh cửa nhà tù, tội ác của Sante mới thực sự bắt đầu, nhất là giờ đây người đàn bà này không chỉ có một mình. Từ năm 1988, Kenny bỏ học và khi mẹ ra tù thì hành trình phạm tội của cậu bắt đầu. Người ta cho rằng khi những ký ức đầu tiên của một đứa trẻ là hình ảnh cảnh sát liên tục xuất hiện tại nhà mình để hỏi về những lần phạm tội của mẹ thì một cuộc sống bình thường là điều mà Kenny sẽ khó có được.
Những cái chết bí ẩn
Năm 1990, Elmer Holmgren, luật sư của gia đình Kimes, tiết lộ với một số người rằng Sante đã đốt một trong số ngôi nhà của cô và chồng cũ Kenneth để có được số tiền bảo hiểm lớn. Hãng bảo hiểm sau đó biết được và đã có cuộc nói chuyện với Elmer Holmgren. Ông đồng ý cung cấp thông tin. Tuy nhiên, khi họ còn chưa kịp xác minh thì Sante đã mời Elmer cùng gia đình đi nghỉ ở Costa Rica. Sau chuyến đi, không ai còn nhìn thấy Elmer. Nhiều nghi ngờ rằng Sante đã thủ tiêu Elmer nhưng xác Elmer không bao giờ được tìm thấy.
Ngày 28/3/1994, người chồng cũ Kenneth bất ngờ qua đời do một cơn đau tim. Tuy đã ly hôn nhưng hai người vẫn thường xuyên qua lại với nhau. Và Sante đã tạo nên một câu chuyện hợp lý về cái chết của chồng cũ.
Sau này, cảnh sát đã điều tra lại cái chết của Kenneth và cho rằng người đàn ông này chính là nạn nhân của Sante. Kenneth khi còn sống không bao giờ có ý định để lại bất cứ tài sản nào cho Sante và cậu con trai riêng của cô. Sante biết điều đó nên đã làm giấy đăng ký kết hôn giả để phân chia tài sản. Tờ giấy này đã mang về cho Sante và con trai số tài sản lên đến 12 triệu đôla Mỹ.
Sau khi Kenneth chết, Sante cũng bắt đầu tranh thủ sự giúp đỡ của những người bạn thân thiết trước kia của Kenneth. Họ đều là những ông trùm trong kinh doanh bất động sản. Một trong số đó là David Kazdin. Một vài phi vụ làm ăn đã được thực hiện sau cuộc gặp giữa Sante và Kazdin, trong số đó có việc Kazdin mua lại bất động sản của gia đình Kimes.
Nhưng Sante Kimes đã quá tham lam khi giả mạo chữ ký của Kazdin trong đơn xin vay 280.000 USD, với tài sản thế chấp chính là ngôi nhà này. Kazdin sau đó đã phát hiện ra sự giả mạo và đe dọa sẽ vạch trần Sante. Đó chính là một sai lầm. Thi thể của Kazdin được tìm thấy trong một bãi rác gần sân bay Los Angeles vào tháng 3/1998. Anh đã bị bắn chết.
Sau đó không lâu, Sante tình cờ nghe được câu chuyện về một người phụ nữ lớn tuổi ở thành phố New York sở hữu một ngôi biệt thự xa hoa cho thuê. Ngay lập tức, cả hai cùng lên đường với một kế hoạch độc ác đã được vạch sẵn.
Màn kịch vô nhân tính
Hai mẹ con Sante và Kenny thường xuyên lừa đảo nhằm chiếm đoạt tài sản. Năm 1998, Sante tình cờ nghe được câu chuyện về một người phụ nữ lớn tuổi ở thành phố New York sở hữu một ngôi biệt thự xa hoa. Ngay lập tức, bà mẹ độc ác cùng đứa con trai Kenny Kimes lên đường. Cả hai sẵn sàng bỏ ra 6.000 USD để thuê một căn phòng trong biệt thự với một kế hoạch độc ác đã được vạch sẵn.
Thời điểm đó vào gần dịp lễ, Sante tới ở chưa lâu thì căn biệt thự đã được dọn dẹp lại. Sau đó người chủ tốt bụng đã cho tất cả những người làm của mình nghỉ lễ. Các khách thuê cũng lần lượt trở về nhà, chỉ còn lại hai mẹ con Sante và Kenny. Và tất nhiên, họ biết rằng chủ nhân của ngôi biệt thự chỉ có một mình.
Hai mẹ con Sante muốn sở hữu căn biệt thự này. Họ dự định sẽ nói với mọi người làm rằng mình đã mua lại căn biệt thự, và bà Irene đã tới châu Âu để nghỉ lễ. Nhưng trước tiên, họ phải giết chết chủ nhân của nó. Bà Irene Silverman đã bị Sante bắn vào đầu rồi bị bọc bởi chiếc khăn tắm và nhét vào vali. Xong xuôi, Kenny lái xe đưa mẹ mình cùng chiếc vali đến một vùng ngoại ô New Jersey, đó là một công trường xây dựng bị bỏ hoang.
Cả hai sau đó nhanh chóng quay lại New York để thực hiện phần còn lại của kế hoạch mà không nghĩ rằng tội ác của mình sẽ bị phát giác.
Một vài ngày trước khi giết Irene, Sante và Kenny đã gặp người bạn cũ của Sante là Stan Patterson tại Las Vegas. Stan Patterson đã bán cho Sante khẩu súng dùng để sát hại Irene. Để tránh mọi chuyện bị bại lộ, Sante lên kế hoạch thủ tiêu Patterson. Tuy nhiên, cuộc điện thoại giữa Sante và Patterson đã bị cảnh sát phát hiện. Cuộc điện thoại thậm chí cũng nhắc đến cả cái chết của nạn nhân David Kazdin.
Kiểm tra tại nhà riêng của Sante, cảnh sát phát hiện ra rất nhiều bằng chứng buộc tội khác bao gồm: Giấy tờ sở hữu căn biệt thự và một số giấy tờ sở hữu bất động sản khác mang tên Irene, một khẩu súng Glock 0,9 và một khẩu súng Beretta 0,22, thậm chí, có cả giấy chuyến nhượng bất động sản ký tên Irene được Sante làm sẵn.
Kết án
Mùa xuân năm 2000, phiên tòa xét xử Sante và Kenny được mở. Sau nhiều tháng điều tra, tòa tuyên bố Sante bị kết án 120 năm tù giam, còn Kenny là 125 năm. Tuy nhiên, Sante quyết liệt phản đối bản án đó, Sante cho rằng bản án quá nghiêm khắc với mình.
Vài tháng sau, Kenny đã cố gắng trốn thoát bằng cách giữ một phóng viên làm con tin. Sau ba tiếng đồng hồ khống chế nạn nhân, Kenny đã bị bắt lại.
Kenny và Sante bị dẫn độ về Los Angeles để hầu tòa về tội giết hại David Kazdin. Trong suốt phiên tòa diễn ra vào tháng 6-2004, Sante và Kenny luôn đối mặt với án tử hình. Lúc này, Kenny đã thay đổi lời khai và đổ tội cho mẹ mình bằng cách nói rằng cô ta mới chính là chủ mưu.
Ngoài ra, Kenny cũng thú nhận cả hai còn từng giết chết nhân viên ngân hàng tên là Syed Bilal Ahmed bằng cách đánh thuốc mê và sau đó dìm nạn nhân vào bồn tắm. Cuối cùng, hai mẹ con vứt xác Syed Bilal Ahmed xuống biển.
Dù vậy, tòa cũng không thể buộc tội mẹ con nhà Sante với tội danh giết Syed Bilal Ahmed khi không thể tìm ra xác của các nạn nhân. Kết thúc phiên tòa, án chung thân được tuyên cho hai mẹ con Sante và Kenny.