Cù lao Tân Huề, Tân Quới, Tân Bình (thuộc huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp) có một ngôi mồ hoang, nằm chìm nghỉm dưới vũng lầy toàn có dại xen lẫn bèo tây. Ngôi mộ ấy là của một tử tội, thầy bùa khét tiếng, kẻ đã hãm hiếp và giết 4 phụ nữ để lấy sọ luyện bùa phép.
Mỗi khi nhắc về gã, bất cứ ai ở cù lao Tân Bình cũng dấy lên những cảm xúc căm phẫn của riêng mình. Bởi trước đó trong tâm trí những người nông dân chân chất nơi đây, gã như là Đức Phật tái thế. Họ đã từng đặt hết niềm tin vào gã, để rồi khi tội ác của gã bị phơi bày, cả cù lao chìm trong bàng hoàng sợ hãi.
Hắn là một kẻ cuồng tín, vì tin vào phép tà thuật ma quái đã đi lừa các thiếu nữ, lập mưu giết hại rồi chặt đầu mang vào hầm bí mật thờ cúng để luyện pháp công. Vụ việc này chỉ được làm sáng tỏ khi mà Công an tỉnh Đồng Tháp mở một chuyên án điều tra.
1. Kẻ hành khất bí ẩn
Cho đến ngày nay, về cùa lao Tân Bình, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp, hỏi chuyện về gã thầy bùa Phạm Văn Tuấn (sinh năm 1957) không ai là không biết. Người ta còn sẵn lòng ngồi hàng giờ kể cho chúng tôi nghe hàng loạt câu chuyện về gã thầy bùa tự xưng là có sức mạnh vô song này.
Ông Châu Văn Nhã, 54 tuổi, một người hàng xóm gã thầy bùa cho đến nay vẫn còn cảm thấy run sợ trước những gì đã diễn ra. Nay thì Tuấn đã phải trả giá trước pháp luật, vụ án trước đây đã lùi xa nhưng cứ hễ khi nhắc đến là ông Nhã lại cảm thấy lạnh hết sống lưng bởi sự dã man của tên giết người này.
Theo lời kể của ông Nhã thì vì nghe lời Tuấn khuếch trương, người dân cù lao tin rằng nếu như sau này nếu luyện xong Thiên Linh Cái, hắn sẽ có sức mạnh vô song, đạn bắn không xuyên thủng người, đi vào nhà tàng hình không ai biết.
Nhìn vào cuộc sống, thể chất cũng như phong cách của hắn lúc mới chuyển đến, ai ai trong ấp chúng tôi cũng nghĩ hắn nói đúng, nhất là chị em phụ nữ. Bởi hắn đánh trúng tim của chị em nói riêng và người dân ở cù lao này nói chung, khi chữa bệnh miễn phí cho bà con nơi đây.
Vốn dĩ Phạm Văn Tuấn không phải là dân gốc ở cù lao Bình Tân này. Gã quê ở một vùng miền quê nghèo Cần Đăng, tỉnh An Giang. Cuộc sống khó khăn ở miền quê đã xô đẩy gã trôi nổi kiếm sống đó đây trên chiếc ghe chồng chềnh sóng nước.
Vào một ngày khoảng những năm 1995, sau nhiều năm lênh đênh ghe thuyền bon chen cuộc sống, rồi hướng sơn (Núi Sam, Đồng Tháp) “tầm sư học đạo”, gã cập bến kênh Mã Trường, ấp Hạ, xã Tân Bình, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp. Buổi chiều hôm gã ghé bến phà, bầu trời cù lao Tân Bình bỗng đổ mưa, lành lạnh. Gã chọn nơi đây làm chỗ neo đậu, bởi gã nghĩ rằng nơi đây cách biệt với đất liền nên hắn có thể thực hiện những kế hoạch của mình.
Là một người ít học nhưng bù lại gã được cái “mồm mép”. Đến đây ngày thứ nhất thì ngày thứ hai gã đã bắt chuyện với bà con khu ấp thân thiết như đã quen từ bao giờ. Gã nói với bà con gã là một người tu hành. Rằng trong thời gian dài, gã đã lên núi Sam thỉnh giáo sư phụ và được chỉ cho rất nhiều chiêu thức để trị bệnh và gã đang tích cực luyện Thiên Linh Cái, một ngày nào đó, mọi thế lực trần gian sẽ không còn làm gì được gã nữa, súng đạn không có giá trị với thân xác của gã.
2. Tạo dựng niềm tin mù quáng
Không những nói, mà gã còn tạo được lòng tin nơi bà con xứ cù lao này bằng việc làm. Gã hỏi thăm những người trong cù lao ai bị bệnh gã sẽ thăm khám và chữa trị miễn phí cho họ. Y chữa bệnh bằng bùa kết hợp với bốc thuốc.
Ban đầu chẳng ai thèm để ý đến những lời lẽ trơn mứt đó của gã, nhưng lâu ngày, thấy gã một mình cô độc trên chiếc ghe, ăn chay trường và vui vẻ hòa đồng, mọi người bắt đầu chú ý và tin lời gã. Một người, hai người rồi ba người trong cù lao bị bệnh đến nhờ gã chữa trị.
Mặc dù bệnh không hết nhưng bị tiêm nhiễm những triết lý về Thiên Linh Cái và sức mạnh “ảo” của gã trong tương lai, ai đến với gã cũng tâm phục khẩu phục về người đàn ông kỳ quặc này.
Ban đầu gã trị bệnh một cách nhiệt tình và hết mình, bởi thế, gã sớm nhận được lòng tin nơi bà con nơi đây. Ai gã cũng nhận lời chữa, bệnh gì gã cũng trị. Một người phụ nữ ở An Giang nghe tiếng đồn y chữa bệnh tốt nên đã đưa người chồng bị bệnh HIV giai đoạn cuối đến nhờ y, y cũng nhận lời. Nhưng hai ba ngày nằm vật vã kêu rú trên ghe, không biết y chữa trị thế nào rồi anh ta cũng ra đi.
Những người khác bị bệnh nan y, bệnh viện trả về y cũng nhận lời chữa. Nhưng kết quả chết cũng phải chết. Thấy y tận tâm như vậy, ai trong cù lao cũng cảm phục y và tiếng lành ngày một đồn xa hơn. Từ đó có rất nhiều người từ khắp nơi tìm đến với gã, nhất là chị em phụ nữ trẻ đẹp. Với chị em trong cù lao này, gã là một “siêu nhân”, một Đức Phật tái thế vậy.
Những lời ngon ngọt và việc chữa bệnh từ thiện của gã lại được tô đắp thêm bằng về bề ngoài hào hoa phong nhã. Ông Nhã nói về người hàng xóm cũ của mình: “Y cao lớn và khỏe mạnh lắm. Tướng đi nhanh nhẹn, giọng nói hào sảng y hệt con cái nhà võ. Bởi thế, dù đã luống tuổi nhưng thanh niên trai tráng trong cù lao thấy gã cũng nể phục. Hơn nữa, gã đến đây với đầy đủ giấy tờ nên chẳng ai nghi ngờ gì về gã cả.”
Ngoài cái tên thầy bùa, trước đây gã còn được bà con xứ cù lao này đặt cho một biệt danh khác, thầy Hai Tưng. Cái tên có nguồn gốc của nó. Vì gã là một thầy bùa có vẻ hào hao, phong cách sống lập dị, đã thế, gã lại còn chữa bệnh không công nên bà con nơi đây bảo gã bị “tưng tửng”. Họ gọi gã là Hai Tưng là vì thế.
3. “Đại bản doanh” diễn ra tội ác của gã thầy bùa
Với vỏ bọc là một thầy bùa có khả năng chữa bách bệnh cứu người, danh tiếng của Hai Tưng vang rộng khắp cả vùng. Nhưng cái cảnh suốt ngày lênh đênh trên thuyền, không một mảnh đất cắm dùi khiến hắn không dưới đôi lần phàn nàn. Những lúc rảnh rỗi không phải “chữa bệnh cứu người” gã lại mon men rời con thuyền nhỏ của mình, ghé thăm những căn nhà trong ấp.
Lấy câu chuyện làm quà, gã ghé hết nhà này sang nhà khác trong ấp. Trong những câu chuyện không đầu, không cuối với gia chủ gã thầy bùa này không quên nhiệm vụ khoác lác về tài năng của mình. Không chỉ thế Hai Tưng luôn tỏ ra là một kẻ có hiểu biết sâu rộng. Nhờ tài khua môi, múa mép của mình mà hắn đã chẳng mấy khó khăn khiến những lão nông quanh năm chỉ biết đến ruộng vườn tin sái cổ.
Những người dân nơi đây kể rằng, trong số những người nghe các câu chuyện thao thao bất tuyệt của Hai Tưng, thì ông Bảy Trợt (một lão nông trong thôn) được xem là người tâm đắc nhất những gì gã kể. Một phần là chỗ gần nhà, phần vì thấy gã còn khá trẻ nhưng đã tỏ ra là một người nhân hậu, lại có tài năng hơn người lên ông Bảy Trợt rất kết gã.
Không kể sáng sớm hay chiều muộn, cứ rảnh là Hai Tưng lại lui tới nhà ông Bảy Trợt để chuyện trò. Trong những câu chuyện kể về chiến tích của mình, gã thầy bùa thi thoảng lại than vãn về việc không có mảnh đất cắm dùi để có thể chú tâm luyện bùa chữa bệnh cứu người.
Sẵn thiện ý làm phúc, thấy gã thầy bùa nhân đức ngỏ lời, ông Bảy Trợt không ngần ngại cho gã thầy bùa mới quen biết mượn mảnh đất vườn cách nhà mình hơn trăm mét để làm chỗ lương thân.
Như mở cờ trong bụng, Hai Tưng nhanh chóng mua sắm đồ gỗ để dựng căn chòi nhỏ làm chốn dung thân. Khi căn nhà nhỏ của gã thầy bùa dựng lên, ông Trợt cảm thấy vui lắm, vì nghĩ rằng từ đây Hai Tưng sẽ có điều kiện hơn để chú tâm luyện bùa chú cứu người. Nhưng sự thật phía sau ý đồ mượn đất của gã thầy bùa tàn ác thì ông không thể ngờ tới.
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng ông Võ Văn Giàu (43 tuổi, con trai ông Trợt) vẫn còn nhớ như in những câu chuyện về gã thầy bùa Hai Tưng, nhất là chuyện cha mình đã cho Hai Tưng mượn đất để làm nơi cư trú, ông Giàu cho biết: “Ngày mới tới, Hai Tưng thường xuyên chữa bệnh cho người ta mà không hề lấy tiền hay quà cáp, lại có dáng vẻ lại hiền lành.
Dù Hai Tưng còn ít tuổi, giống như mọi người, cha tôi rất nể phục bởi tấm lòng nhân đức của gã. Sau khi quen thân, thấy gã than vãn về việc không có mảnh đất cắm dùi để chú tâm hơn cho việc chữa bệnh cứu người. Chẳng toan tính gì, cha tôi cho gã mượn mảnh đất ruộng của nhà để gã cất căn tròi nhỏ làm nơi trú thân.
Không những thế, hàng ngày nếu gã gặp khó khăn gì cả nhà tôi liền hỗ trợ hết mình. Gia đình tôi chỉ mong rằng gã sẽ có một nơi ở cố định để lo việc chữa bệnh cho bà con. Chúng tôi không thể trị bệnh được như gã thì chúng tôi mong rằng mình sẽ góp cùng với gã trong những việc lành gã đang làm. Và thật sự từ khi có đất xây nhà, tôi thấy nhiều người đến chữa bệnh hơn, nhất là những chị em phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp. Ngày đó, tên tuổi gã nổi như cồn trong vùng cù lao này.”
4. Thầy bùa chỉ chữa bệnh cho phụ nữ trẻ
Khi tạo dựng được lòng tin của người dân cù lao Tân Bình, Phạm Văn Tuấn bắt đầu thực hiện âm mưu luyện Thiên Linh Cái. Gã không còn chữa bệnh tràn lan nữa mà bắt đầu “khoanh vùng” con mồi. Đó phải là những phụ nữ trẻ, đẹp. Những người có ngoai hình không “ưa nhìn” hoặc đã luống tuổi, gã đều có lý do để không chữa trị. Trước khi thực hiện ý đồ luyện Thiên Linh Cái điên rồ, đây là chiêu thức để gã thỏa mãn cơn “khát dục” của mình.
Được ông thầy nhiệt tình, niềm nở, bệnh nhân vui như “mở cờ trong bụng”. Nhưng họ không ngờ rằng, gã là một con thú háo sắc, chữa bệnh chỉ là cái cớ để gã thỏa mãn thú tính của mình.
Sau khi đưa con mồi vào “đại bản doanh” của mình, gã cho họ uống một ly nước mà gã đã chuẩn bị trước. Ông Nguyễn Văn Huệ, một nhân chứng tại cù lao Tân Bình nhớ lại: “Trong ly nước đó là thuốc kích dục được pha sẵn. Sau khi con mồi đã ngấm thuốc, gã tha hồ thực hiện âm mưu của mình. Sau khi lột phăng đồ của các nạn nhân thỏa mãn thú tính, gã tiến hành “làm vệ sinh” vùng kín của những họ. Đó dường như là sở thích quái gở, biến thái của gã. Tất cả những phần lông thu gom được của các nạn nhân, gã đều cất giữ vào trong một cái bình để âm mưu luyện Thiên Linh Cái.”
Một điều khiến cho các chị em tìm đến với gã ngày một đông, bởi gã rỉ tai cho họ rằng mình có những bài thuốc khiến các ông chồng trăng hoa của họ tự khắc biết đường trở về. Bài thuốc đó phải lấy “sản phẩm” từ vùng kín của chính họ.
Nghe nói thế, họ ngoan ngoãn cho phép thầy lột đồ của họ để “làm vệ sinh” vùng kín làm thuốc… Gã quy định khung giờ trị bệnh rất khác người. Gã bảo, để phương thuốc được hiệu nghiệm, giờ giấc trị bệnh cũng là một yếu tố tiên quyết. Buổi trưa từ 11 đến 13 giờ, còn buổi tối là sau khi mặt trời lặn. Thế nhưng, hiệu nghiệm và thuận tiện nhất là khung giờ vào buổi tối.
5. Chồng biếu vợ cho thầy
Theo lời kể của ông Huệ thì do bị gã dụ hoặc, dù thấy cách trị bệnh của gã kỳ quái, nhưng chẳng ai đặt câu hỏi gì về cách trị bệnh đó nữa. Họ tiếp tục đưa người thân của mình đến chữa bệnh, nhưng họ không hay biết mình đang trực tiếp “hiến dâng” người thân cho gã thỏa mãn thú tính của mình.
Ban đầu chưa mượn đất ông Bảy Trợt để làm nhà, các nạn nhân được gã chữa bệnh trên chiếu ghe tí tẹo đậu trên rạch Mã Trường. Lúc đó chúng tôi chẳng hay biết gì ngoài việc có con bệnh đến và gã cứ thế dắt vào chiếc ghe, khóa kín cánh cửa hai đầu và khoảng gần hai tiếng đồng hồ sau thì người bệnh chui ra.
Người này chẳng nói chẳng rằng gì cả, nhưng trông tướng người có vẻ u uất, không giống như người bệnh vừa gặp được thầy được thuốc. Họ chẳng nói chẳng rằng một mạch đi thẳng về nhà. Đôi lần đi qua chỗ neo đậu ghe của gã, tôi tò mò hỏi thăm những người đến chữa bệnh, nhưng họ làm thinh rồi lên ghe hoặc lên xe đi về. Sau này mượn được đất xây nhà, gã cũng thiết kế căn gian phòng trị bệnh một cách kỳ quái, khiến những người ở ngoài dù rất cố gắng nhưng họ không làm sao biết được phía trong gã và bệnh nhân đang được điều trị như thế nào.
Ông Huệ miêu tả về ngôi nhà được gã thiết kế để trị bệnh, đó là một ngôi nhà kỳ dị và biệt lập với không gian bên ngoài. Nó chỉ rộng khoảng 20 mét vuông, được gã làm cách đường đi 50m, cách nhà dân gần nhất khoảng 200m. Khoảng cách đó là đủ để những người hiếu kì tò mò không thể dễ dàng tiếp cận được ngôi nhà và những âm thanh bên trong phát ra không bị phát hiện.
Gã không xây nhiều gian phòng, để những người thân có đưa bệnh nhân đến cũng không có chỗ để ngồi. Họ buộc phải ra ghe hoặc chạy đi đâu đó tá túc. Gã hẹn họ hai tiếng sau quay lại đón vợ hoặc con gái của mình.
Gã rất bực mình mỗi khi bệnh nhân có nhiều người thân đi cùng. Gã buông một câu xanh rờn: “Sao không kéo cả họ đến đây. Đi trị bệnh chứ có phải đi lễ hội gì đâu”. Sau này chúng tôi mới biết, khi các cô gái được đưa vào “đại bản doanh”, gã niệm: “Mô Phật” to rõ cho bệnh nhân nghe, rồi gã cho họ uống một thứ nước, trong đó có thuốc kích dục gã đã pha sẵn. Nghe gã đệm câu “Mô Phật”, các cô gái đều tin tưởng và lập tức làm theo mọi lời gã chỉ bảo. “Mô Phật” dường như là câu thần chú vô cùng hiệu quả của gã.
Trên cù lao này, người dân đa số theo đạo Phật Giáo Hòa Hảo, bởi thế, sau khi bị gã kích dục rồi làm nhục, những người phụ nữ này chọn cách im lặng. Im lặng để nín nhịn và chịu đựng. Im lặng để cứu vớt chút danh dự của người phụ nữ khi bị thất tiết.
Sau khi thực hiện xong ý đồ đen tối, một số người còn bị đe dọa nếu lần sau không tới nữa gã sẽ tung tin cho chồng hoặc người thân biết. Bởi thế, một số trong họ cam chịu làm “nô lệ tình dục” cho gã trong thời gian dài.
6. Chân dung trợ thủ đắc lực của gã thầy bùa luyện Thiên Linh Cái
Nghe danh ở cù lao Tân Bình có gã thầy bùa Hai Tưng có khả năng làm “bùa yêu”, người đàn bà vốn có một gia đình khá giả, yên ấm đã cất công tìm tới “đại bản doanh” của gã để “trị bệnh”. Lần gặp định mệnh đó với gã thầy bùa gian ác khiến người phụ nữ trở lên mê muội.
Anh Võ Văn Giàu, một người dân ở cù lao Tân Bình, trước đây là hàng xóm của gã thầy bùa Hai Tưng chia sẻ, khi nhắc lại những câu chuyện liên quan tới người vợ hờ của gã thầy bùa Hai Tưng, trong chí nhớ của những người dân nơi ấp Hạ, xã Tân Qưới, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp người phụ nữ đó vừa đáng giận nhưng cũng có chút đáng thương.
Từ một nạn nhân của gã thầy bùa, ả phụ nữ có dáng vẻ đỏng đảnh đó với niềm tin mê muội vào năng lực siêu nhiên của cái được gọi là Thiên Linh Cái mà gã thầy bùa Hai Tưng “vẽ” ra. Từ đó, ả dần biến mình trở thành trợ thủ đặc lực trong quá trình gây ra tội ác kinh hoàng của gã thầy bùa.
Với vỏ bọc hoàn hảo được chính mình tạo ra, danh tiếng của gã thầy bùa Hai Tưng ngày một bay xa hơn. Không chỉ những người dân sống trên cù lao Tân Bình biết tới gã, mà ngay cả những người dân ở cách xa đó hàng mấy chục km cũng hay tin về tài năng chữa bệnh, làm bùa yêu của gã thầy bùa này.
Căn chòi đơn sơ của gã chẳng mấy chốc trở thành nơi tìm đến chữa trị của rất nhiều phụ nữ muốn xin “bùa yêu”. Trong số những “con bệnh” tìm tới nhờ sự giúp đỡ của gã thầy bùa gian ác này có một người phụ nữ ngụ tại xã Bình Thạnh, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp.
Người đàn bà này có dáng vẻ ưu nhìn, dáng đi đỏng đảnh và rất giàu sang. Sau thời gian dài lui tới “đại bản doanh” của gã thầy bùa, người ta mới biết được người phụ nữ đó chính là Trần Thị Thể, một người kinh doanh có tiếng tại chợ Bình Thạnh.
Người ta kể rằng, trước khi trở thành nạn nhân, rồi thành vợ hờ của Hai Tưng, Trần Thị Thể đã có chồng và có 2 đứa con nhỏ một trai, một gái trông rất dễ mến. Dù làm ăn rất giỏi giang, bản thân lại là một phụ nữ ưa nhìn nhưng Thể luôn đau đáu trong lòng một nỗi lo sợ, rằng một ngày không xa người chồng đầu ấp tay gối của mình sẽ rời bỏ mình đi tìm người con gái khác.
Trong những lúc ngồi “buôn dưa lê” với đám bạn hàng ngoài chợ, những câu chuyện về gã thầy bùa Hai Tưng được người phụ nữ này đặc biệt quan tâm. Nhất là chuyện gã thầy bùa này có khả năng làm “bùa yêu” cho những người phụ nữ muốn giữ chồng luôn bên mình.
Để kiểm chứng những thông tin được nghe, Thể dành nhiều thời gian để ngồi nghe hết người này tới người khác kể về gã thầy bùa ở cù lao Tân Bình. Thấy ai cũng hết lời khen tấm tắc, tài năng của gã thầy bùa, người phụ nữ đã có chồng và hai con nhỏ này quyết định bỏ công việc lặn lội tìm thầy xin “bùa yêu”.
Trên con xe máy Honda của mình, người phụ nữ đỏng đảnh này một mình phi xe hơn 20km để tới bến đò sang cù lao Tân Bình. Rồi ngồi chờ đến tối, mướn ghe của những người dân địa phương một mình cheo ghe tới căn chòi của gã thầy bùa Hai Tưng vào giữa đêm để xin bùa.
Trời về đêm, trong căn chòi của gã thầy bùa chỉ nhe nhóm ánh đèn dầu. Đậu ghe cách căn chòi mấy thước, Thể gọi vọng vào bên trong căn chòi vài tiếng với ý xin được chữa bệnh.
Thường xuyên đón tiếp những bệnh nhân đến vào “giờ thiêng” này nên Hai Tưng cũng không lấy làm lạ, gã thầy bùa mở cửa, ngó đầu ra ngoài và chỉ dẫn cho người phụ nữ này đi vào “đại bản doanh” của gã. Người phụ nữ đã có chồng và 2 con này, vốn có dáng vẻ ưu nhìn do vậy mà ngay cái nhìn đầu dục vọng thấp hèn trong con người gã thầy bùa đã bùng lên.
Vẫn sử dụng những chiêu bài quen thuộc từng khiến nhiều người phụ nữ trở thành nạn nhân thỏa mãn thú tính của mình. Sau khi đề Trần Thị Thể tiến vào trong nhà, Hai Tưng liền cài chốt trái cửa để “trị bệnh”. Trong căn chòi chật hẹp, miệng gã liên tục niệm “Mô phật” thật to để cho người đàn bà có dáng vẻ ưa nhìn này nghe thấy.
Nhìn phong thái, cũng như cách tiếp xúc có phần lịch thiệp của gã thầy bùa, Thể đã nhanh chóng đặt niềm tin mù quáng và làm theo những lời Hai Tưng nói. Nhận thấy “con mồi” đã dính câu, gã thầy bùa thực hiện tiếp những bước đi biến người phụ nữ mới tới này trở thành nạn nhân của mình.
Hai Tưng yêu cầu Thể uống một cốc nước mà theo lời hắn đó là “nước thánh”, nhưng thực chất là thuốc kích dục. Chờ cho “con mồi” gấm thuốc, Hai Tưng hiện nguyên hình một gã bệnh hoạn, biến người phụ nữ này trở thành “con mồi” để gã thỏa mãn cơn khát thú tính của mình.
Trong khi những người đàn bà khác sau khi bị biến thành nạn nhân bị Hai Tưng làm nhục, sẽ im lặng và tìm cách tránh xa căn nhà của gã thầy bùa bệnh hoạn, nhưng với Trần Thị Thể thì ngược lại.
Không những không chánh xa căn nhà của Hai Tưng mà tần suất người ta thấy ả đàn bà này lui tới “đại bản doanh” của gã thầy bùa ngày một nhiều hơn. Dù đã có gia đình và công việc ổn định, nhưng người đàn bà này như mù quáng ngày ngày tìm tới Hai Tưng, rồi sau đó ả công khai trở thành vợ hờ và tiếp tay cũng như che giấu tội ác của gã thầy bùa.
7. Bằng chứng tội ác dưới nền nhà gã thầy bùa luyện Thiên Linh Cái
Lấy được lòng tin và có được trợ thủ đắc lực, gã thầy bùa tiêm nhiệm vào đầu người phụ nữ ngu ngơ này sự ảo tưởng về sức mạnh trong tương lai khi luyện thành công Thiên Linh Cái. Rằng súng đạn sẽ không bắn chết được gã. Gã sẽ “tàng hình” được và muốn đi đâu, ở đâu tùy thích. Để kế hoạch đó thành công, Thể phải giúp gã lấy đầu của các những người phụ nữ trẻ đẹp làm vật tế thần. Sau khi ra tay sát hại nạn nhân, gã còn thỏa mãn sự dâm loạn của mình với các thi thể bất động trước sự chứng kiến của ả nhân tình ngơ dại.
Những câu chuyện về tài năng của gã thầy bùa này không hề xa lạ gì với chị Trần Thị Phượng, 25 tuổi, xã Tân Huề, huyện Thanh Bình do nhà chị cách “đại bản doanh” của gã không đầy hai phút chèo đò. Chính cô hàng xóm xinh đẹp này đã từng nhiều lần làm gã thầy bùa dâm loạn này nhiều phen chớp nhả liên hồi.
Một đêm tối trung tuần tháng 7 năm 2000, sau một thời gian làm ăn xa về, chị Phượng gặp Hai Tưng và Trần Thị Thể để kể về cuộc sống khổ cực của chị với nguyện vọng sẽ nhờ gã giúp đỡ. Gã thầy bùa niệm Phật và chăm chú uống từng lời thủ thỉ của “con mồi”. Theo đó, chị Phượng lấy chồng đã được hai năm. Tuy nhiên không hiểu lý do vì sao đến hiện tại vợ chồng chị vẫn chưa thể sinh cho ông bà một người cháu để bế bồng.
Rồi vì cuộc sống khó khăn, chị bàn với chồng sẽ lên Sài Gòn làm việc có tiền trang trải cuộc sống gia đình. Trong thời gian chị đi làm, nhiều người lời ra tiếng vào khiến chồng chị trở nên ghen tuông mù quáng và bắt chị trở về với công việc đồng áng. Lần này chị đến để nhờ Hai Tưng làm bùa để chị có thể bỏ được người chồng của mình, rảnh rang lo công việc kiếm tiền.
Biết chị Phượng đang khao khát với ý định đó, Hai Tưng lập kế hoạch sát hại người phụ nữ xinh đẹp này. Gã hướng dẫn chị thực hiện theo những điều gã chỉ bảo để gã tiến hành làm bùa giúp chị. Người phụ nữ ngơ dại này ngoan ngoãn như một con chiên.
Trong khi chị thành khẩn chắp tay nguyện trước bàn thờ trong căn phòng, gã dùng cây gậy đánh mạnh vào đầu khiến chị bất tỉnh nhân sự rồi tử vong. Sau đó, với sự tiếp tay của Thể, gã tiến hành “làm vệ sinh” vùng kín của nạn nhân rồi thỏa mãn thú tính với xác chết trước sự chứng kiến của ả nhân tình mộng mị.
Sự mất tích bí ẩn của chị Phượng khiến người dân cù lao Tân Bình vô cùng xốn xang. Mọi người đổ xô đi tìm tung tích của chị. Một chi tiết quan trọng được lộ diện, đó là chiếc ghe chị Phượng dùng trước khi mất tích được tìm thấy ở kênh Mã Trường, đoạn trước nhà Hai Tưng. Chiếc ghe bị ai đó vùi dưới bùn và được người dân phát hiện. Theo những manh mối đó, người dân chia nhau tìm xung quanh vùng kênh này.
Như có linh tính mách bảo, khi mọi người đang chia nhau đi tìm thì một người thân của Phượng bơi thuyền mỏi tay nên trèo lên mô đất ven con kênh nghỉ mệt. Cái mô đất tự dưng rục rịch, mềm nhũn ra. Thấy lạ, người này gọi mọi người đến xem. Khi bới đất lên, mọi người sững sờ vì thi thể chị Phượng đang trong thời phân hủy. Chị bị chôn đứng, đầu hướng lên phía trên cách mặt đất 20cm.
Khi tìm thấy thi thể chị Phượng, Hai Tưng và gã nhân tình có nhiều biểu hiện hoang mang, lo sợ. Thấy đáng nghi, mọi người đã nhanh chóng quây bắt và trình báo cơ quan công an. Tại cơ quan điều tra, Hai Tưng đã không thể chối cãi tội ác của mình. Gã thừa nhận giết chị Phượng và chôn xác ở cồn với tư thế đứng. Ý định của gã chờ ít ngày tới sẽ chặt đầu nạn nhân để tiến hành luyện Thiên Linh Cái.
Qua khám xét nhà ở, công an nhận thấy trên bàn thờ của gã có ba cái sọ người. Truy vấn, gã trả lời đó là ba cái hộp sọ gã xin được từ sư phụ của gã. Vị sư phụ này gã thỉnh giáo trên núi Sam, huyện Châu Đốc, tỉnh An Giang. Và để luyện thành công Thiên Linh Cái, ba hộp sọ kia như là một “bảo bối” sư phụ để lại cho gã.
Lần theo lời khai của gã, các trinh sát được giao nhiệm vụ đến núi Sam tìm hiểu thực hư câu chuyện. Thế nhưng, dù cố gắng, nhưng các trinh sát không thể lần tìm ra được vị sư phụ như lời gã miêu tả. Cuối cùng bằng các nghiệp vụ sắc bén của mình, cơ quan công an đã buộc gã phải thú nhận hành tích ba hộp sọ được tìm thấy chổng chơ trên bàn thờ chính là ba hộp sọ của những nạn nhân gã đã ra tay sát hại trước đó.
Lần theo lời khai của Hai Tưng và đồng phạm, cơ quan cảnh sát điều tra công an tỉnh Đồng Tháp đã cho khai quật nền nhà của gã thầy bùa ảo tưởng này và bàng hoàng phát hiện những xác chết không đầu khác bị gã chôn sát nhau dưới nền nhà, nơi họ bị gã dụ dỗ trị bệnh, dở trò đồi bại rồi ra tay sát hại.
Ông Châu Văn Nhã rùng rợn nhớ lại giây phút đó:
“Ngày khai quật nền nhà của Hai Tưng, tôi là người phụ giúp các đồng chí công an trong công việc đào xới. Tháng 7 là thời gian nước nổi, khu vực nhà của gã luôn trong tình trạng ngập nước. Trước sự chứng kiến và kinh hãi của bà con, ba xác người không đầu trong thời kỳ phân hủy được phanh trần. Ai ai cũng lắc đầu ngao ngán.”
Điều tra hành tung các xác chết không người, Hai Tưng rành mạch kể lại thời gian, cách thức gã đã ra tay với giết hại nạn nhân rồi thỏa mãn sự dâm loạn như thế nào. Đắng lòng hơn, người ta phát hiện trong số những xác chết ấy có thi thể Lê Thị Thu Nguyên, 17 tuổi, cô gái bán vé số thuộc xã Tân Huề. Bởi cuộc sống gia đình khó khăn, cô gái tuổi 17 này đã phải nghỉ học sớm, đi bán vé số phụ giúp bố mẹ tiền sinh hoạt gia đình và nuôi dạy các em. Dù sinh ra trong gia đình làm nông, khó khăn vất vả, nhưng bù lại trời lại phú cho Nguyên làn da trắng và nét người nở nang, cao ráo.
Công việc bán vé số, dù chịu khó nhưng trong thời buổi kinh tế khó khăn, mỗi ngày cô cũng chẳng bán được bao nhiêu. Nghe đồn Hai Tưng có khả năng làm bùa “mua rẻ bán đắt”, cô gái 17 xuân xanh mơn mởn tìm đến nhờ gã giúp đỡ. Vừa gặp thấy Nguyên, lòng gã thầy bùa đã nổi lên cơn dâm loạn. Gã nghĩ cách chiếm đoạt cô. Khi con chiên đã “cắn mồi” ngoan ngoan làm theo những sai khiến của mình, gã thầy bùa bệnh hoạn và dễ dáng thực hiện âm mưu gã vạch sẵn. Cũng như các nạn nhân khác, sau khi ra tay sát hại nạn nhân và “làm vệ sinh” vùng kín, gã bắt đầu đồi bại với thi thể Nguyên trước sự chứng kiến của ả vợ hờ ngu ngơ, mộng mị. Sau khi xong cơn hành lạc, gã lấy đầu cô gái phục vụ âm mưu luyện Thiên Linh Cái điên rồ, ảo tưởng.
Ông Nhã chỉ về hường “đại bản doanh” của gã thầy bùa: “Bởi mọi việc gã làm đều khép kín trong căn nhà đó, và người đến xin bùa lại vào đêm khuya, nên gã dễ dàng che đậy hành động của mình. Khi sự thật về cách trị bệnh của gã vỡ lở, tôi mới nhớ lại rằng, có lần gã đào một cái hố trong nhà mình rất sâu. Băn khoăn hỏi chuyện, gã bảo rằng đào đất lấy vàng. Gã xem và biết khu đất dưới nền nhà lão có rất nhiều vàng. Thấy câu chuyện của gã vớ vẩn nên tôi bỏ về không bàn hỏi gì nữa. Ai ngờ gã đào huyệt để chôn xác những người gã đã giết hại.”
Người hàng xóm thân cận này còn rùng mình khi nhớ lại cảnh điên loạn của gã thầy bùa sau mồi lần sát hại “con mồi”. Ông kể, cứ mỗi lần hành lạc với các thi thể nạn nhân xong, gã thầy bùa bệnh hoạn này lại nhảy xuống dòng kênh Mã Trường tắm táp sạch sẽ. Gã vùng vẫy như con thú hoang vừa hạ chết một con mồi. Thế nhưng, dù nước trên dòng kênh Mã Trường có đầy lên nữa, và dù có tắm hết những tháng ngày còn lại của cuộc đời, gã cũng không thế nào tẩy rửa được hành động tội ác điên rồ và ảo tưởng của mình.
8. Gã thầy bùa ra pháp trường vẫn khoa trương tài biến hoá, độn thổ
Khai với Cơ quan điều tra, Hai Tưng thú nhận, để luyện Thiên linh cái – một loại bùa mà theo gã là có sức mạnh vô biên, giúp gã có thể sai khiến người khác làm theo ý mình; dao đâm, súng bắn đều bất nhập vào thân thể gã thầy bùa đã cùng với trợ thủ đắc lực của mình đã giết hại bốn thiếu nữ cách dã man, tàn ác.
Với những tội ác động trời mình gây ra, Phạm Văn Tuấn, tức Hai Tưng đã phải nhận mức án cao nhất giành cho những đối tượng phạm tội “giết người” là Tử hình. Đồng phạm của hắn, ả vợ hờ ngơ dại Trần Thị Thể bị mức án chung thân vì nhiều ý kiến cho rằng ả ta không chủ mưu trong những vụ cố sát này, tất cả là kế hoạch của Hai Tưng.
Trong khoảng thời gian bị tạm giam, chờ thi hành án, gã thầy bùa đã bắn tin ra ngoài thông tin rằng, với tài năng của mình, gã sẽ trốn thoát ngay tại pháp trường trước sự chứng kiến của mọi người. Thông tin về gã thầy bùa có khả năng “độn thổ”, “tàng hình” khiến người dân trên khắp cù lao Tân Bình không khỏi xôn xao, bàn tán. Ai cũng muốn tận mắt chứng kiến gã thầy bùa dùng phép thuật như thế nào.
Pháp trường nơi gã thầy bùa phải thi hình án được đặt ngay tại sân bóng của xã Tân Quới. Trước ngày thi hành án, người dân khắp cù lao Tân Bình và các huyện xung quanh đã kéo tới dựng lều, lán để được tận mắt chứng kiến màn “độn thổ” của gã thầy bùa như gã thầy bùa này.
Chiều ngày hôm trước, lực lượng dân quân, công an xã đã tiến hành mọi công tác nhằm giữ gìn an ninh trật tự và lập phương án cho những điều không hay có thể xảy ra. Bởi người dân trong khu vực, một phần hiếu kỳ, nhưng phần khác, họ rất căm phẫn hành động vô luân của gã thầy bùa dâm loạn này.
Khoảng 19 giờ tối, gã thầy bùa được lực lượng chức năng áp giải xuống xe chuyên dụng. Trời trở tối, dưới ánh điện lờ mờ được UBND xã Tân Quới thắp giữa sân bóng mọi ánh mắt của cả ngàn người dân hướng về phía pháp trường, nơi Hai Tưng đang đứng.
Sau khi hoàn thành các thủ tục, những họng súng được gương lên hướng về phía gã thầy bùa. Những tiếng đùng đoàng vang lên chát chúa. Trong sự hồi hộp pha lẫn chút lo sợ, thế nhưng hàng nghìn ánh mắt vẫn không hề rời chăm chú về phía Hai Tưng.
Rồi phát súng ân huệ được phát nổ, nhưng người ta vẫn không thấy gã thầy bùa “độn thổ” hay “tàng hình” biến mất như gã đã loan tin. Hình ảnh gã thầy bùa sợ hãi không lết nổi bước chân ra pháp trường và sự gục ngã sau những phát súng thi hành án đã khép lại cuộc đời một con người độc ác và dâm loạn, ảo tưởng này.