Gần tới ba bữa Tết ai nấy rộn ràng sắm sửa dọn nhà dọn cửa lăng xăng viết liễn viết đối rực rỡ trong ngoài. Có một người kia kì cào, ai làm gì mặc ai, cứ thường.
Tới ba mươi lấy tờ giấy quyến đem ra viết hai chữ: Cũng vậy, treo lên đó.
Anh em chúng bạn tới thăm đầu năm, hỏi làm gì bầy hầy vậy, không dọn dẹp một chút một đỉnh đỏ đen ba bữa với người ta cho vui?
Anh ta chỉ tấm liễn ấy mà nói rằng: “Ai sao tôi cũng vậy, ai có giống gì tôi cũng có giống nầy, có thua ai đâu nào?”