Vụ án 240: Xác chết lõa thể của các cô gái trẻ trên khu đồi vắng

Những cái chết theo cùng một cách

Ngày 18/10/1977, thi thể của môt gái điếm 20 tuổi tên là Yolanda Washington được tìm thấy trên một sườn đồi vắng vẻ thuộc khu phố La Crescenta, phía đông bắc trung tâm thành phố Los Angeles, California trong tình trạng khỏa thân. Cảnh sát nhận thấy những vết trói ở cổ tay, mắt cá chân và cổ nạn nhân. Ngoài ra, Yolanda Washington cũng bị hãm hiếp.

Gần nửa tháng trôi qua, vào ngày 1/11, cảnh sát tiếp tục nhận được thông báo người dân đã phát hiện ra thi thể khỏa thân của một gái mại dâm khác mới 15 tuổi tên là Judith Lynn Miller cách khu vực phát hiện ra xác Yolanda Washington không xa. Hiện trường cho thấy Judith đã bị giết ở nơi khác với vết thâm tím trên cổ và những vết trói giống như nạn nhân đầu tiên.

Năm ngày sau, một thi thể nữ giới trần truồng khác lại được phát hiện cũng với đặc điểm như hai nạn nhân trước. Người phụ nữ được xác định là Lissa Teresa Kastin, 21 tuổi. Tuy nhiên lần này, nạn nhân không phải là gái mại dâm.

Ba xác chết có nhiều điểm tương đồng và đều được tìm thấy trên sườn đồi phía đông bắc thành phố nhưng người dân vẫn chỉ nghĩ đây là hiện tượng đơn lẻ, nhất là với một thành phố rộng lớn như Los Angeles. Chỉ có một vài thám tử giàu kinh nghiệm tỏ ra lo lắng khi cảm thấy rằng đây là màn khởi đầu cho một tội ác khủng khiếp nào đó.

Và rồi, những nỗi sợ hãi mơ hồ ấy đã trở thành hiện thực. Đúng vào dịp lễ Tạ ơn, xác những cô gái trẻ, thậm chí hai trong số đó chỉ mới 12 và 14 tuổi tiếp tục được tìm thấy trên sườn đồi trong khu vực Glendale, công viên Highland.

Sát nhân bên sườn đồi

Sáng chủ nhật ngày 20/11/1977, trung sĩ Bob Grogan đang tận hưởng ngày nghỉ của mình thì nhận được cuộc điện thoại đến khu vực ngọn đồi giữa Glendale và Eagle Rock. Địa hình hiểm trở và khó tìm của nó khiến Bob Grogan lập tức phán đoán hung thủ chắc hẳn phải rất quen thuộc với khu vực này.

Nạn nhân là môt cô gái chết trong tình trạng không mảnh vải trên người, nằm sấp bên khu sườn đồi. Bob dễ dàng nhận thấy dấu vết trói trên cổ tay, mắt cá chân và cổ nạn nhân. Khi lật cái xác ngược lại, có máu chảy ra phía vùng kín và nhiều vết bầm tím trên ngực. Trên tay nạn nhân có những vết kim châm, dấu hiệu của một người nghiện ma túy.

Kiểm tra khu vực quanh hiện trường, Bob không thấy có dấu hiệu của sự xáo trộn cũng như chống cự. Bob cho rằng vụ giết người xảy ra ở một nơi khác và một hoặc hai người đàn ông đã mang xác cô vứt ở đây.

Ngay chiều hôm đó, đồng nghiệp của Bob, Dudkey Vanrney cũng nhận được lệnh đi điều tra một vụ giết người ở bên kia sườn đồi. Xác của hai cô gái trẻ được phát hiện trong một đống rác bởi một cậu bé 9 tuổi khi cậu đang chơi trò săn kho báu. Hai cái xác đang trong thời kì phân hủy khiến những người chứng kiến không khỏi rùng mình.

Xung quanh hiện trường cũng không thấy có dấu hiệu của một vụ án mạng. Có khả năng nạn nhân đã bị giết và được phi tang ở đây. Cũng như trường hợp trước đó, hung thủ chắc chắn có nhiều hơn một người.

Không mất nhiều thời gian để xác định danh tính của hai nạn nhân. Đó là Dolores Cepeda (12 tuổi) và Sonja Johnson (14 tuổi). Cả hai đã mất tích khoảng một tuần trước, lần cuối cùng được nhìn thấy khi xuống xe bus và đứng nói chuyện với một người đàn ông lạ cùng bước xuống xe.

Các phương tiện truyền thông liên tục đưa tin về vụ việc. Lúc này, người dân mới bắt đầu nhận thấy sự bất ổn đang diễn ra. Thành phố chìm trong sợ hãi. Người ta đua nhau tham gia những lớp dạy cách tự vệ, thậm chí mang theo cả dao và súng khi ra ngoài. Họ gọi kẻ giết người là “Sát nhân bên sườn đồi”.

Tuy cơ quan chức năng đã phải đưa ra cảnh báo và nâng cao ý thức cảnh giác cho người dân nhưng những vụ án mạng kinh hoàng vẫn tiếp tục diễn ra.

Tội ác chưa dừng lại

Các vụ án mạng liên tục được đưa tin, cả thành phố chìm trong sợ hãi. Người ta đua nhau tham gia những lớp dạy cách tự vệ, thậm chí mang theo cả dao và súng khi ra ngoài. Cơ quan chức năng thường xuyên đưa ra cảnh báo tới người dân. Một đội điều tra đặc biệt gồm những thám tử giỏi nhất cũng được thành lập. Tuy nhiên, những vụ án mạng kinh hoàng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Ngày 20/11/1977, người dân khi đi ngang qua một sườn đồi gần Glendale đã phát hiện thi thể khỏa thân của Kristina Weckler, 20 tuổi. Ngoài bị tấn công tình dục như các nạn nhân trước, cô sinh viên nghệ thuật này còn có nhiều vết bỏng trên cánh tay. Cảnh sát nhận định đây là dấu vết của một hình thức tra tấn.

Ngày 23/11, thi thể bị phân hủy nặng của nữ diễn viên Jane King, 28 tuổi cũng được tìm thấy gần một đoạn dốc của xa lộ Golden State. Nạn nhân đã chết trước đó khoảng hai tuần. Cô bị bóp cổ và hãm hiếp trước khi chết.

Ngày 29/11, cảnh sát lại nhận được thông tin án mạng xảy ra trên ngọn đồi Glendale. Xác một người phụ nữ trẻ được tìm thấy trong tình trạng tay chân bị trói. Có vết bỏng nơi lòng bàn tay nạn nhân giống như vết bỏng trên cánh tay Kristina Weckler. Một mẫu tinh dịch được tìm thấy xung quanh hiện trường, được xác định có thể là của hung thủ.

Nạn nhân là Lauren Wagner 18 tuổi, hiện đang là sinh viên. Lauren sống cùng cha mẹ ở thung lũng San Fernando. Đêm hôm trước, họ rất lo lắng khi cô con gái không về nhà. Sáng hôm sau, họ tìm thấy chiếc xe của cô đậu gần nhà với cánh cửa khép hờ.

Hai tuần sau, cảnh sát tiếp tục nhận được thông báo về xác chết của gái làng chơi 17 tuổi Kimberly Martin. Ngày 16/2/1978, thêm một nạn nhân nữa được tìm thấy khi một chiếc trực thăng nhìn thấy chiếc xe Datsun màu cam bị bỏ lại gần một vách đá hiểm trở. Cảnh sát đã tìm thấy thi thể của chủ nhân chiếc xe – Cindy Hudspeth, 20 tuổi, trong cốp xe.

Nhân chứng đầu tiên

Với mỗi trường hợp được phát hiện, cảnh sát cố gắng không bỏ sót bất kỳ điều gì dù là nhỏ nhất vì nó có thể là chìa khóa lần ra tung tích kẻ sát nhân. Trong cái chết của Lauren Wagner, chiếc xe của nạn nhân được tìm thấy đậu gần nhà là một chi tiết được các thám tử chú ý.

Cảnh sát đã có mặt tại nơi chiếc xe được phát hiện để thu thập thông tin. Gõ cửa ngôi nhà đối diện vị trí chiếc xe được tìm thấy, đó chính là nhà của Beulah Stofer. Beulah xuất hiện trong bộ dạng sợ hãi như vừa trải qua chuyện kinh hoàng. Cô vừa nhận được cuộc điện thoại khó hiểu của một người đàn ông.

Beulah Stofer cho biết người này đã dọa dẫm và yêu cầu mình không tiết lộ bất kì điều gì nhìn thấy vào đêm hôm trước nếu không hắn sẽ giết chết cô. Khi cảnh sát thông báo, cô mới biết những gì mình nhìn thấy là một vụ bắt cóc giết người chứ không chỉ là một trận cãi vã. Theo lời khai của Beulah Stofer, lúc đó là khoảng 21h, cô thấy chiếc xe màu tối có phần đầu màu trắng đã ép xe Lauren vào lề đường. Hai người đàn ông đã lao ra khỏi xe và tới bắt cóc Lauren.

Ánh đèn giúp Beulah nhìn rõ hai gã đàn ông vẫn còn trẻ, một tên dáng người cao ráo trong khi tên kia có nhiều sẹo mụn trứng cá, dáng đậm hơn, tóc rất dày và để ria mép. Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra chiếc xe chở hai người đàn ông và cô hái lao vút đi. Lúc này, một trong hai tên mới nhìn thấy Beulah. Beulah chắc chắn mình có thể nhận diện được hung thủ nếu gặp lại lần nữa.

Giờ đây, không nơi nào ở thành phố Los Angeles được coi là an toàn. Không ai có thể đoán được khu vực tiếp theo mà hung thủ sẽ ra tay, chỉ biết rằng chúng chỉ tập trung vào các cô gái trẻ.

Ra tay liên tiếp

Thành phố Los Angeles đón tuần lễ Tạ ơn với liên tiếp những vụ giết người. Một cô gái mại dâm tên là Yolanda Washington chết trong tình trạng khỏa thân, bị hiếp dâm và bóp cổ cho đến chết được tìm thấy gần khu nghĩa trang Forest Lawn.

Gần hai tuần sau, lại thêm một vụ giết người khác. Xác cô gái trẻ được tìm thấy bên lề đường của một khu dân cư. Có nhiều vết bầm tím trên cổ nạn nhân. Tay chân nạn nhân bị trói. Trên mí mắt của nạn nhân có một sợi lông mỏng. Các điều tra viên đã gửi nó tới bộ phận giám định pháp y. Thi thể được đặt một cách có chủ ý, cảnh sát nhận định có vẻ hung thủ cố ý đặt cái xác ở đây để cảnh sát có thể tìm thấy nhanh chóng.

Nạn nhân là Judy Miller, bị cưỡng hiếp và bóp cổ. Cô đã chết khoảng 6 tiếng trước khi được tìm thấy và dường như không phải bị giết ở đây, giả thuyết là cô được chở bằng ô tô từ nơi khác đến và có ít nhất hai người liên quan.

Liên tiếp những nạn nhân khác nữa được tìm thấy trong sự bất lực của tổ điều tra đặc biệt suốt hai năm trời.

Tuy cảnh sát có trong tay manh mối về nghi phạm nhưng điều đó không giúp ích được nhiều, nhất là ở một thành phố rộng lớn như Los Angeles. Đã gần hai năm kể từ thi thể đầu tiên được tìm thấy, cơ quan chức năng gần như đã bất lực thì bất ngờ nghi phạm lộ diện.

Cái chết của hai nữ sinh

Vào ngày 12/1/1979, cảnh sát nhận được thông báo rằng hai nữ sinh đại học là Karen Mandic và Diane Wilder mất tích đã vài ngày. Người quen của Karen cho biết cô vừa được người bạn bảo vệ ở một công ty an ninh giới thiệu cho công việc dọn dẹp bán thời gian tại ngôi nhà trong khu phố giàu có Bayside. Đây là một trong những khách hàng của công ty anh. Ngày Karen mất tích cũng là ngày cô bắt đầu công việc của mình.

Khi các thám tử tới căn phòng mà hai cô gái đang thuê cùng nhau, họ thấy một con mèo dường như đã bị bỏ đói trong nhiều. Ngoài ra, họ cũng tìm thấy địa chỉ ngôi nhà ở Bayside và hồ sơ của công ty an ninh cùng tên nhân viên bảo vệ đã giới thiệu. Đó là Kenneth Bianchi.

Cảnh sát đã liên lạc với công ty an ninh này và tìm ra nhân viên bảo vệ này. Khi được hỏi về vệc này, Kenneth nói rằng anh không biết gì chuyện đó và không hề có quen biết hai nữ sinh mất tích. Vào ngày hai nữ sinh biến mất, Kenneth đang làm nhiệm vụ tại một khu bảo tồn.

Nhưng rồi, cảnh sát phát hiện ra rằng Kenneth không hề có mặt tại đó như anh ta nói. Ngoài ra, cảnh sát biết rằng nhân viên bảo vệ này đã sử dụng một chiếc xe tải của công ty vào đêm mà hai nạn nhân biến mất với lý do mang nó đi sửa chữa.

Các thám tử ngày càng lo ngại về sự an toàn của hai nữ sinh mất tích. Họ cho rằng nhiều khả năng đây là một vụ bắt cóc và có thể là giết người. Những đội tuần tra thường xuyên kiểm tra các địa điểm có thể là nơi phi tang xác chết hoặc vứt bỏ một cái xe.

Trong khi đó, chân dung nạn nhân và chiếc xe của cô được thông báo rộng rãi trên các phương tiện truyền thông. Ngay lập tức, một người phụ nữ đã gọi cho cảnh sát nói về một chiếc ô tô như môt tả đã bị bỏ lại trong một khu vực rậm rạp gần nhà cô.

Tới nơi, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng những người chứng kiến vẫn không khỏi bàng hoàng. Karen Mandic và Diane Wilder được tìm thấy đã chết trong chính chiếc xe của mình. Nhân viên bảo vệ Kenneth Bianchi nhanh chóng được gọi tới thẩm vấn.

Nghi can bất ngờ

Ngay sau khi chân dung nạn nhân Karen Mandic và Diane Wilder cùng chiếc xe của họ được thông báo rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, cảnh sát đã nhận được thông báo rằng có một chiếc ô tô như mô tả bị bỏ lại trong một khu vực rậm rạp.

Tới nơi, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng những người chứng kiến vẫn không khỏi bàng hoàng. Karen Mandic và Diane Wilder được tìm thấy đã chết bên trong. Như những nạn nhân khác, họ bị trói, bị hãm hiếp và bóp cổ cho đến chết.

Trong khi hai thi thể được gửi đến nhà xác, nhân viên bảo vệ Kenneth Bianchi nhanh chóng được gọi tới thẩm vấn.

Kenneth Bianchi là người đàn ông điển trai, có mái tóc dày màu đen và để ria mép. Theo đánh giá của những người quen biết, Kenneth khá thân thiện. Người này sống cùng với bạn gái tên là Kelli Boyd và cậu con trai mới sinh. Không ai có thể tin được rằng người nhẹ nhàng như Kenneth lại có thể là nghi can của hàng loạt vụ giết người.

Kiểm tra nhà Kenneth, cảnh sát tìm thấy nhiều đồ vật tại nơi Kenneth làm việc được thông báo mất cắp trước đó. Đặc biệt, nhiều món đồ trang sức nữ giới cũng được tìm thấy tại đây. Người thân của các nạn nhân đã xác nhận đây là những thứ mà con em họ đã đeo trước khi mất tích.

Cảnh sát sau đó cũng tìm tới nhân chứng Beulah Stofer. Beulah khẳng định Kenneth chính là một trong hai kẻ đã bắt cóc nạn nhân Lauren Wagner hai năm trước.

Gã đàn ông dối trá

Kenneth Bianchi sinh ngày 22/5/1951 tại Rochester, New York. Mẹ ruột Kenneth là gái mại dâm và nghiện rượu nặng, không có khả năng nuôi con. Ba tháng sau khi Kenneth chào đời, Frances Bianchi và chồng mình là một công nhân đóng giày đã nhận nuôi Kenneth.

Khi 1,5 tuổi, Kenneth bị ốm nặng, hôn mê và bị co giật. Tuy qua khỏi nhưng nó đã ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của cậu. Năm Kenneth 13 tuổi, bố nuôi qua đời đột ngột vì một cơn đau tim. Bà Frances tuy rất vất vả nhưng vẫn cố lo cho Kenneth.

Năm 1971, ngay khi vừa tốt nghiệp trung học, Kenneth đã kết hôn với một cô gái cũng chỉ mới 18 tuổi. Cả hai chưa đủ trưởng thành để duy trì cuộc hôn nhân này. Tám tháng sau đó, người vợ bỏ đi. Kenneth cảm thấy mình bị phản bội.

Sau đó, Kenneth bắt đầu học đại học nhưng rồi bỏ giữa chừng. Khó khăn trong việc xin một công việc, Kenneth buộc phải làm nhân viên bảo vệ. Tuy nhiên vì có tính trộm cắp, Kenneth thay đổi chỗ làm liên tục.

Năm 1975, khi 26 tuổi, Kenneth rời quê nhà để tới Los Angeles. Thời điểm này, Kenneth sống với anh họ mình là Angelo Buono.

Khi có công việc ổn định, Kenneth dành tiền lương của mình mua được một căn hộ. Một thời gian sau, Kenneth quen Kelli Boy tại nơi làm việc. Tháng 5/1977, Kelli thông báo cô đã có thai.

Kenneth thuê một văn phòng nhỏ và bắt đầu nhận mình là nhà tâm lý học để tư vấn. Điều này làm Kelli cảm thấy khó chịu vì cô không thích người dối trá. Dần dần, mối quan hệ giữa Kelli và Kenneth bắt đầu có mâu thuẫn khiến cô muốn chia tay. Để níu kéo, Kenneth lại nói dối rằng mình bị ung thư phổi nhưng cũng không cải thiện được tình hình. Đó là cú sốc với Kenneth.

Tuy tình cảm mâu thuẫn nhưng Kelli vẫn thấy vô cùng bất ngờ khi cảnh sát tới nhà điều tra việc Kenneth có liên quan đến những vụ giết người hàng loạt.

Với các bằng chứng có được, các thám tử đã xác định Kenneth Bianchi là nghi phạm chính gây nên nỗi sợ hãi bên những sườn đồi vắng. Tuy nhiên, họ cũng biết chắc chắn rằng hung thủ không chỉ có một mình Kenneth Bianchi.

Lộ diện

Sau khi bắt giữ Kenneth Bianchi, cảnh sát Los Angeles đã công bố hình ảnh của nghi phạm này trên các phương tiện truyền thông và lập tức nhận được cuộc gọi từ một luật sư tên là David Wood. Wood cho biết ông đã từng giải cứu hai cô gái trẻ Becky Spears và Sabra Hannan từ Bianchi và anh họ của anh ta là Angelo Buono khi đe dọa và ép buộc họ hành nghề mại dâm. Cả hai gần như bị giam giữ hoàn toàn tại cửa hàng của Angelo. Sau khi David Wood giúp họ trốn thoát, ông đã bị Angelo cảnh cáo rất nhiều lần.

Một nhóm điều tra lập tức lên đường tới gặp Angelo Buono. Đó là một người đàn ông ở độ tuổi bốn mươi với mái tóc nhuộm đen, mũi to. Angelo Buono không chỉ xấu xí về ngoại hình mà còn cả tính cách, một con người thô lỗ, ích kỷ và tàn bạo. Các thám tử có linh cảm mạnh mẽ rằng người đàn ông này là tên sát nhân thứ hai.

Angelo Buono sinh ngày 5/10/1934 tại Rochester, New York. Cha mẹ ly hôn từ khi Angelo còn bé. Hắn sống với mẹ và chị gái ở phía Nam Glendale, California. Mới 14 tuổi, Angelo đã có những suy nghĩ lệch lạc về tình dục và sở thích làm tổn thương phụ nữ. Angelo thường khoe khoang với bạn bè về những cô gái bị mình hãm hiếp và sàm sỡ. Không ngạc nhiên khi Angelo dính đến pháp luật, hắn bị kết án vì tội trộm cắp ô tô.

Angelo có một chiếc xe ô tô màu đỏ, hắn thích lái xe lên những ngọn đồi ở Los Angeles để dạo mát cùng với những cô gái mại dâm.

Gã đàn ông xấu xí

Angelo Buono từng kết hôn vài lần và có nhiều con. Nhưng những đứa con bất hạnh này đều bị Angelo lạm dụng.

Năm 1955, Angelo kết hôn với một nữ sinh trung học tên là Geraldine Vinal. Nhưng chưa được một tuần, hắn đã bỏ cô vợ trẻ một mình. Năm 1956, Geraldine sinh một cậu con trai. Angelo không nhận đứa bé là con mình và từ chối cung cấp bất kì khoản hỗ trợ nào cho hai mẹ con.

Năm 1957, Angelo cưới Mary Castillo và có thêm 4 đứa con. Tuy thường xuyên phải chịu đựng tính vũ phu của chồng nhưng cũng phải đến năm 1964, sau một trận đòn khủng khiếp từ Angelo, Mary mới quyết định đệ đơn xin ly hôn, lý do còn là vì lối sống buông thả trong tình dục của Angelo.

Sau nhiều lần đắn đo, Mary có ý định quay lại, nhưng khi đến gặp Angelo, hắn đã còng tay cô lại, dí súng vào bụng cô và đe dọa sẽ giết cô. Đó là lần cuối cùng Mary nghĩ đến chuyện quay lại với Angelo. Angelo không hề chu cấp hàng tháng cho 4 đứa con của mình.

Năm 1965, Angelo bắt đầu sống với bà mẹ trẻ 2 con Nanette Campina, 25 tuổi. Họ có với nhau thêm 2 đứa con nữa. Nanette cũng bị Angelo đối xử như với Mary nhưng Nanette không dám ly dị. Tới năm 1971, khi phát hiện Angelo lạm dụng cô con gái 14 tuổi của mình rồi còn khoe khoang với bạn, Nanette đã quyết tâm rời bỏ người chồng nguy hiểm này.

Năm 1972, Angelo sống như vợ chồng với một người phụ nữ khác tên là Beborah Taylor nhưng không kết hôn.

Năm 1975, hắn mua một cửa hàng và sống một mình tại đó. Thời điểm này, người em họ Kenneth rời quê nhà tới Los Angeles và sống cùng Angelo. Tại đây, Angelo đã tận tình chỉ cho cậu em mình cách tiếp cận và lợi dụng tình dục những cô gái trẻ. Cũng từ đây, hành trình phạm tội của hai anh em bắt đầu.

Hành trình tội ác

Năm 1975, Kenneth Bianchi rời quê nhà tới Los Angeles và sống cùng anh họ Angelo Buono. Tại đây, Angelo đã tận tình chỉ cho cậu em mình cách tiếp cận và lợi dụng tình dục những cô gái trẻ một cách miễn phí bằng cách giả danh cảnh sát.

Khi Kenneth thiếu tiền, Angelo đã nảy ra ý tưởng ép các cô gái trẻ làm gái mại dâm để thu lợi riêng cho mình. Nạn nhân đầu tiên là Sabra Hannan và Baecky Spears. Cả hai gần như bị giam giữ hoàn toàn tại cửa hàng của Angelo. Luật sư David Wood biết chuyện đã giúp hai nạn nhân trốn thoát và sau này đứng ra tố cáo hai anh em Kenneth. Nhờ đó, cảnh sát đã xác định được nghi phạm thứ hai.

Sau khi lọt mất Sabra Hannan và Baecky Spears, hai anh em Angelo tiếp tục tìm cho mình những nạn nhân khác. Dựa vào mối quan hệ với Deborah Noble, một gái mại dâm lâu năm, Angelo đã được Deborah bán cho danh sách những khách hàng thường xuyên của cô để mở rộng việc “kinh doanh”.

Tuy nhiên, Angelo và Kenny sau đó đã phát hiện ra rằng Deborah lừa mình về danh sách này, cả hai quyết định trút cơn thịnh nộ lên người bạn thân của Deborah là Yolanda Washington vì chúng không tìm thấy Deborah Noble. Yolanda chính là nạn nhân đầu tiên của anh em Angelo và Kenneth. Cả hai đã tra tấn cô gái tội nghiệp trước khi giết cô một cách thích thú. Kể từ đó, hành trình giết người của “cặp bài trùng” này bắt đầu.

Văn phòng công tố Los Angeles đã đưa ra một đề nghị đáng cân nhắc với Kenneth. Theo đó, nếu Kenneth khai nhận việc giết hại Yolanda và liên quan đến các vụ giết người khác, hắn sẽ nhận được những khoan hồng đặc biệt từ phía pháp luật và chịu án tại nhà tù California, đây được coi là một trong số những nhà tù nhân đạo.

Sau một hồi suy nghĩ, Kenneth đã đồng ý cung cấp những lời khai đáng tin cậy liên quan đến Angelo.

Những lời khai mập mờ

Kenneth đã miêu tả lại cách hắn và Angelo tự tạo phù hiệu giả của cảnh sát để thuận lợi cho việc ra tay. Với những nạn nhân là gái mại dâm, thật dễ dàng để yêu cầu họ lên xe. Những cô gái “nhà lành” khó hơn thì hai tên tội phạm liền sử dụng chiêu thức bắt cóc.

Kenneth cũng khai nhận mình đã giết nhiều người bằng những phương thức khác nhau. Hắn đã sử dụng loại bọt công nghiệp tại cửa hàng của Angelo để bịt mắt Judy Miller hay tra tấn Kristina Weckler bằng khí ngạt. Những vụ giết người khác cũng được Kenny mô tả một cách chi tiết mà không hề có chút hối hận.

Nơi phi tang các xác chết luôn là khu vực sườn đồi vì những nơi đó ít người qua lại trong khi Angelo lại rất quen thuộc với địa hình nơi này.

Angelo bị bắt ngày 22/10/1979 sau khi cảnh sát có được lời khai của Kenneth Bianchi. Trong ví của Angelo lúc đó vẫn còn chiếc thẻ cảnh sát giả mà hắn chuyên dùng để đi lừa các cô gái.

Thời điểm đó ở California, không thể kết án một ai đó dựa trên lời khai của kẻ được coi là đồng lõa. Tuy nhiên, nếu cảnh sát tìm được những bằng chứng xác nhận lời khai này thì lời khai của Kenneth hoàn toàn có thể được sử dụng trong việc kết tội Angelo.

Tuy nhiên, khi Angelo bị bắt giữ và điều tra thì Kenneth lại bất ngờ thay đổi lời khai. Hắn rất mập mờ trong những lời khai lên quan đến Angelo khiến cảnh sát khó định tội Angelo có phạm tội đồng lõa hay không. Trước nguy cơ không thể định tội được tên sát nhân, người dân đã vô cùng lo lắng.

Những bằng chứng thuyết phục

Sau khi bị bắt giữ, Angelo Buono đứng trước mức án chung thân không có khả năng ân xá. Tuy nhiên trong suốt thời gian Angelo bị điều tra, Kenneth Bianchi bất ngờ thay đổi lời khai. Hắn rất mập mờ trong những lời khai liên quan đến Angelo khiến cảnh sát khó xác định tội Angelo có đồng lõa hay không.

Các nhà điều tra ở Los Angeles đã nỗ lực rất lớn trong việc tìm kiếm thêm bằng chứng để có thể khẳng định Angelo Buono và Kenneth Bianchi đã cùng nhau thực hiện nhiều tội ác nghiêm trọng.

Sợi lông được tìm thấy trên mí mắt Judy Miller và trên tay Lauren Wagner được xác định là có ở cửa hàng bọc da mà Angelo làm chủ. Ngoài ra, các điều tra viên còn tìm thấy những sợi lông khác trên tay nạn nhân Lauren. Kết quả phân tích sau đó cho thấy đó chính là lông thỏ. Trùng hợp là Angelo nuôi nhiều thỏ tại cửa hàng của mình.

Một số nhân chứng sau khi xem ảnh của Angelo cũng đã xác định Angelo chính là đối tượng khả nghi họ nhìn thấy gần các hiện trường.

Ngày 6/7/1981, phiên tòa xét xử Kenneth Bianchi diễn ra. Người chịu trách nhiệm trong phiên tòa xét xử Angelo là thẩm phán Ronald M.Geogre. Hai luật sư được chỉ định trong việc bảo vệ Angelo đều là những luật sư giỏi – Katherine Mader và Gerald Chaleff.

Tại đây, Kenneth liên tục tỏ ra không hợp tác. Kenneth cũng cho biết không thể sử dụng lời khai của mình để chống lại Angelo bởi hắn đã làm chứng giả và những gì đã nói trước đây được thực hiện trong trạng thái không bình thường. Kenneth thậm chí còn nghĩ rằng mình không tham gia bất kỳ vụ giết người nào. Để chứng minh cho lời nói của thân chủ mình, hai luật sư của Kenneth đã đưa ra những đặc điểm cho thấy Kenneth mắc chứng rối loạn nhân cách.

Phán quyết gây tranh cãi

Sau lời khai của Kenneth tại tòa, công tố viên Roger Kelly đã loại bỏ 10 vụ án giết người từng được cho là liên quan đến Angelo. Hai tuần sau đó, ngày 21/7/1981, thẩm phán Geogre đã đồng ý bác bỏ các cáo buộc chống lại Angelo.

Phán quyết này đã gây nên nhiều tranh cãi. Người dân liên tục biểu tình phản đối khiến hai công tố viên dày dặn kinh nghiệm là Michael Nash và Roger Boren được điều tới để đánh giá lại các bằng chứng. Hơn 250 nhân chứng cho các vụ giết người và rất nhiều bằng chứng liên quan đã đủ để họ truy tố Angelo Buono.

Kenneth vẫn không có thái độ hợp tác. Điều này có nghĩa là Kenneth đã vi phạm những thỏa thuận của việc nhận tội và sẽ bị gửi trả lại nhà tù trước đây ở Washington để chịu án, thay vì một nhà tù nhân đạo như thống nhất trước đó.

Ngày 31/10/1983, đoàn bồi thẩm bắt đầu đưa ra những phán quyết cuối cùng. Angelo bị buộc tội gây nên cái chết của Lauren Wagner, Judy Miller và liên quan tới một số vụ án mạng khác.

Cuối cùng, hai tên “sát nhân bên sườn đồi” bị tuyên án chung thân không có khả năng phóng thích sau rất nhiều những tranh cãi.

Ở trong tù, cả Angelo Buono và Kenneth Bianchi đều bị các tù nhân khác gây khó dễ và liên tiếp tấn công. Ngày 21/9/2002, Angelo Buono đã chết trong tù do bệnh tim tái phát ở tuổi 67.

error: Content is protected !!